NẠN NHÂN THỨ TƯ - Trang 64

những bằng cấp của Peter: một bằng cử nhân về kỹ thuật hàng không của
Đại học MIT, một bằng tiến sỹ của Đại học Y khoa Harvard.

- Peter, câu hỏi này hơi ngớ ngẩn một chút…

Anh nhìn lên qua cặp kính.

- Vậy là cô đã tìm đúng người rồi.

- Anh đã bao giờ vào văn phòng của tôi chưa?

- Tôi có nên gọi luật sư trước khi trả lời câu hỏi đó không?

- Thôi nào, tôi nói nghiêm túc đấy.

Anh ngồi thẳng lên, ánh mắt anh nghiêm túc nhìn cô.

- Không, chưa hề. Sao thế?

- Không có gì. Việc đó chẳng có gì quan trọng - Cô quay đầu đi ra và

nghe thấy tiếng ghế cót két khi anh đứng lên. Anh đi theo cô vào văn phòng
của cô.

- Cái gì không quan trọng? - Anh hỏi.

- Tôi đang bị ám ảnh và ép buộc, thế thôi! Tôi thấy bực mình vì mọi

thứ không ở chỗ mọi khi.

- Ví dụ như?

- Áo khoác phòng thí nghiệm của tôi. Tôi luôn treo nó trên cánh cửa.

Không biết bằng cách nào mà nó lại phủ trên tủ hồ sơ hay trên chiếc ghế.
Tôi biết đó không phải do Helen hay các y tá khác. Tôi đã hỏi họ rồi.

- Có thể cô nhân viên vệ sinh đã để nó ra chỗ khác.

- Vậy thì tôi càng phát điên lên vì không tìm thấy ống nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.