NANA DU KÝ - Trang 102

“Yoshimine...”
Yoshimine cắt lời Miyawaki định nói bằng câu “Đủ rồi”. Đủ rồi,

cậu cứ im lặng đi, tớ sẽ không để con mèo cậu yêu thương nhất trên
đời phải hứng chịu lòng thương hại kệch cỡm của đám người này đâu.

Các giáo viên im lặng với vẻ mặt nghiêm trọng. Chuyện đến nước

này thì khó mà nổi giận, sự bối rối hiện rõ trên mặt mọi người.

“Tôi hiểu cảm giác của em, nhưng quy định là quy định. Cho dù có

khúc mắc gì đi nữa, thì các em cũng không nên hành động khinh suất
như vậy.”

Thầy thể dục nghiến răng, nhăn nhó kết luận như thể vừa nuốt phải

một con sâu. Đúng là một ông thầy thật thà.

Sau đó cả hai chỉ phải cúi đầu xin lỗi. Họ đã liên lạc với người giám

hộ của cả hai, và để làm gương cho các học sinh khác, hai đứa trẻ bị
phạt quỳ ngoài hành lang đến nửa đêm.

Sau khi chuyến dã ngoại kết thúc, Yoshimine quay trở về nhà, việc

đầu tiên là tìm đến bà nội.

“Bà ơi. Cháu có chuyện cần nhờ bà, chuyện quan trọng lắm đấy ạ!”
Yoshimine muốn nhờ bà gọi điện thoại cho dì của Miyawaki để xin

lỗi vì đã làm cậu ta bị liên lụy. Bà nội đương nhiên biết làm gì có
chuyện cháu mình cùng cha mẹ nó đi ăn mì ở Tenjin, nhưng bà vẫn
làm theo những gì cháu nhờ mà không hề thắc mắc.

“Xin lỗi chị rất nhiều! Xin chị đừng mắng cháu Satoru vì lỗi của

thằng Daigo nhà tôi.”

Dì của Miyawaki đáp lại “Không không, cháu mới phải xin lỗi chứ

ạ” bằng giọng vô cùng giận dữ.

“Cháu nghe nói cậu Yoshimine đã định quay về, nhưng lại bị thằng

nhóc nhà này nhất định kéo đi nên mới ra nông nỗi này.”

Xem ra cậu bạn đã kể cho dì mình nghe một phiên bản hoàn toàn

khác.

“Cháu cảm ơn bà ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.