NANA DU KÝ - Trang 167

Satoru có vẻ thích cánh đồng hoa rồi. Cũng phải, màu tím và màu

vàng chen nhau dệt nên một tấm thảm rực rỡ bắt mắt thế kia cơ mà.
Chỉ riêng một màu tím đã có cơ man nào là sắc độ, hết đậm lại nhạt,
chấm phá lung linh.

“Chúng ta ngừng lại một lúc nhé.”
Satoru dừng xe lại ở phần vệ đường mở rộng thoai thoải thành một

bãi đỗ lý tưởng, rồi ôm tôi vào lòng, mở cửa xuống xe. Để tránh
những chiếc xe thỉnh thoảng chạy vụt qua, anh quyết định không thả
tôi xuống đất tự đi mà cứ thế bế qua đường, tiến về phía những khóm
hoa màu tím.

“Hình như là cúc dại... cứ tưởng là một loài hoa nào cao sang hơn

cơ...”

Những bông hoa cúc tím li ti đính thành từng chùm nở xòe ra như

đầu chổi, thoạt nhìn không có vẻ gì là cao sang hay hiếm quý, nhưng
ngược lại càng trông càng có sức sống.

A!
Vừa nhìn thấy, tôi đã theo phản xạ thò chân trước ra với lấy. Có

mấy con ong mật đang bay la đà giữa những khóm hoa.

“Không được, Nana. Nhỡ bị đốt thì khổ đấy!”
Nhưng đó đã là bản năng của tôi rồi. Tôi nóng nảy ngọ nguậy không

ngừng, hai chân trước quơ quào vào khoảng không muốn bắt lấy con
ong, thấy thế Satoru vội vàng kéo hai chân tôi về xếp lại trước ngực,
sau đó ôm ghì lấy.

Hừ, rõ ràng đuổi theo lũ côn trùng biết bay sẽ vui bao nhiêu! Buông

ra nào... Tôi cố giãy giụa lần nữa nhưng Satoru đã ôm chặt lấy tôi mà
quay lại xe hơi.

“Nếu chỉ bắt cho vui thì không nói làm gì, nhưng Nana có cái tật bắt

được con gì là bỏ ngay vào miệng con đấy, lỡ như bị nọc ong chích
vào khoang miệng thì khổ lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.