NANA DU KÝ - Trang 182

“May mà có Nana ở bên,” Satoru thì thầm đủ cho tôi nghe thấy.
Anh nói bằng giọng hết sức hạnh phúc.
Tôi hơi lùi ra xa, nhường không gian lại cho một mình anh rồi đi

dạo loanh quanh gần đó. Dưới những bụi cây thấp bao quanh khu mộ,
những nhánh Fuki xanh mướt đã bắt đầu vươn cao.

Hình như dưới nhánh Fuki có con gì đó trông na ná dế mèn đang

nhảy nhót, tôi bèn sục mũi vào hít ngửi tìm kiếm. Nhưng được một lát
thì Satoru đi đến, có lẽ đã nói chuyện với cha mẹ xong.

“Làm gì thế Nana? Sao lại cắm đầu vào bụi Fuki làm gì?”
À, tại vì lúc nãy dưới đó...
“Có gì bên dưới à?”
Đúng, đúng thế, một thứ gì rất nhanh. Dù chỉ trong chớp mắt nhưng

rõ ràng tôi đã trông thấy nó nhảy lên! Và để lại một mùi thơm rất lạ
lùng. Trong lúc tôi băn khoăn, hít hà tìm kiếm thì Satoru chợt mỉm
cười.

“Có khi nào là Korobokkuru không nhỉ?”
Đấy là con gì?
“Là giống người tí hon sống dưới gốc cây Fuki ấy mà.”
Ồ! Lần đầu tiên nghe đấy! Không ngờ dưới gầm trời này còn có một

sinh vật kì diệu đến thế!

“Nhân vật cổ tích mà tao thích nhất khi còn bé đấy.”
Gì cơ... hóa ra chỉ là cổ tích thôi sao.
“Cũng là nhân vật cha mẹ tao thích nhất nữa. Mỗi khi tao tìm câu

chuyện đó để đọc là hai người họ lại thích mê.”

Satoru bắt đầu kể cho tôi nghe về tộc người tí hon có tên

Korobokkuru nọ, nhưng tôi chẳng mấy hứng thú với những câu
chuyện không có thật. “Oáp...” Thấy tôi ngáp dài ngán ngẩm, Satoru
cười khổ.

“Trông Nana chẳng hứng thú mấy nhỉ.”
Vì loài mèo chúng tôi luôn rất thực tế!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.