NANA DU KÝ - Trang 37

những cái nhìn thật lạnh lùng. Mà khi đem con chim đi chôn tớ lại
không thể mang theo Nana làm chứng...”

Thế à? Mấy công việc nặng nhọc đó phải mang tôi theo để giúp một

tay chứ? Anh cũng có lỗi vì không kể hết cho tôi nghe, nên tôi sẽ
không xin lỗi đâu.

“Có vẻ Nana khá hoang dã, không giống tính Hachi lắm nhỉ.”
“Nhưng những lúc nó hiền đi thì trông rất thuần tính. Những lúc tớ

buồn phiền hoặc không khỏe là nó lập tức chạy tới quấn quít ngay...”

... Không, đây không hề vui vì được khen đâu nhé!
“Thỉnh thoảng tớ cứ nghĩ hay Nana hiểu tiếng người, nó thông minh

lắm.”

Chỉ có con người ngu ngốc mới tự huyễn hoặc là chúng tôi không

hiểu những gì họ nói thôi.

“Hachi cũng là một con mèo rất hiểu ý người, mỗi lần tớ bị cha mẹ

mắng chạy sang nhà Satoru là nó lại leo ngay lên đầu gối tớ còn gì.”

“Nó hiểu người nào đang buồn phiền. Mỗi khi cha mẹ tớ cãi nhau

cũng vậy, nó toàn về phe người thua cuộc. Ngay cả một đứa trẻ cũng
biết ngay ai thắng ai thua. Cứ nhìn Hachi chạy theo ai thì y như rằng,
người đó là người thua cuộc.”

“Nana có theo phe người thua cuộc không?”
“Chắc là có. Nana vốn tốt bụng mà.”
... Giờ thì anh bắt đầu khen ngợi cả những đức tính “tưởng tượng”

của tôi rồi đấy, bị ảnh hưởng bởi Kosuke chắc.

Hachi có thể là một con mèo ngoan ngoãn, nhưng Satoru biết nếu

hai người cứ nhắc về Hachi, Hachi suốt, và một con mèo đã chết càng
trở nên lung linh bao nhiêu thì con mèo còn sống là tôi càng ít khả
năng được nhận nuôi bấy nhiêu.

“Xin lỗi cậu...”
Kosuke bất ngờ lên tiếng.
“Lúc đó tớ lại không thể nhận nuôi Hachi cho cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.