NANA DU KÝ - Trang 90

dễ chịu nhất thời nên gia đình cậu mới ra nông nỗi này?

Có quan niệm, “con cái là cầu nối cha mẹ với nhau”. Nhưng một

đứa trẻ bình thường, có thể tự lập không cần ai lo lắng, nếu đột ngột bị
đẩy vào tình thế khẩn cấp như hiện tại chứ không phải những ngày
tháng bình yên thường nhật, thì mới biết hóa ra chúng chẳng có khả
năng trở thành cầu nối cho ai hết.

Một đứa con hay làm loạn vì lý do ấu trĩ “chưa bao giờ cảm nhận

được tình yêu thương của cha mẹ” có khi còn có ích hơn trong lúc này.

... Không được!!
Yoshimine lắc đầu để giũ sạch những dòng suy nghĩ đang lẩn quẩn

trong đầu.

Cứ nghĩ đi nghĩ lại về những chuyện đã qua cũng chẳng giải quyết

được gì. Làm vậy chỉ khiến cục nghẹn thứ hai trong cổ họng càng lớn
dần lên thôi, thế này là quá đủ rồi.

“Nhưng mà...”
Cậu mở lời, cố đè nén những cảm xúc cứ ngo ngoe trỗi dậy.
“Cha mẹ ly hôn cũng là chuyện thường thôi nhỉ?” Cậu cố nói thật

bình tĩnh nhưng đến cuối câu giọng vẫn run lên, có lẽ Miyawaki cũng
đã nhận ra. “Vì hoàn cảnh của Miyawaki còn tệ hơn nữa mà.”

“Mấy chuyện thế này đâu thể đem so sánh như vậy được.”

Miyawaki nói vẻ triết lý. “Đúng là cha mẹ tớ đã qua đời cả... Nhưng tớ
vẫn nghĩ hoàn cảnh của Yoshimine rất đáng thương... Thậm chí tớ còn
cho là Yoshimine đáng thương hơn tớ nữa kia.”

“Tớ vẫn còn bà nội...”
“Ít ra cha mẹ tớ đã không bỏ rơi tớ ngày nào.”
Đến đây thì Yoshimine không đáp lại được nữa. Cục uất nghẹn

trong cổ họng đã vỡ òa.

Mình thật đáng thương. Mình thật đáng thương. Mình thật đáng

thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.