NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 110

- Ông chịu rồi phải hay không?

- Chịu liền.

- Nè, mà tôi giao như vầy: tôi gả con thì tôi bắt rể đa, bởi vì mẹ nó

cưng nó lắm, bả không chịu rời nó.

- Ông giao như vậy sao cho phải. Tôi cưới dâu thì tôi phải đem về nhà

tôi nuôi, chớ để ở bên ông sao được, bởi vì tôi cũng cưng thằng con tôi lắm,
tôi chịu rời nó đâu.

- Nếu vậy thì tôi không gả.

- Ủa! Hồi nãy đã chịu gả rồi bây giờ ông hồi sao được.

- Nếu gả thì ông rước về bên nây, rồi vợ chồng tôi đâu mà hủ hỉ.

- Có con gái thì phải chịu thiệt thòi như vậy chớ sao.

- Không được. Hễ gả con thì tôi bắt rể.

- Không được. Hễ cưới dâu thì tôi rước dâu.

Hai ông cãi lẽ với nhau một hồi, rồi muốn cho hòa thuận nên nhứt

định hễ cưới rồi thì để ở bên đàng gái 6 tháng rồi về ở đàng trai 6 tháng, hai
bên thay phiên nhau mà nuôi. Hai đàng thuận rồi, liền định luôn ngày cưới
nữa.

Ông Ngô Sĩ Liên ở chơi hai ba bữa rồi ông mới về.

Ông Huỳnh Như Hào bèn cho đòi Thanh Tòng vào hậu đường mà nói

rằng: “Con nay đã trộng tuổi rồi, cha phải lo đôi bạn cho con. Cha đã hứa
làm sui với ông Ngô Sĩ Liên. Con gái ông tên là Hồng Hạnh, năm nay đã
được 18 tưổi, đã có sắc mà lại có tài nữa. Con hãy lo sửa soạn đặng 10
ngày nữa đem lễ vật qua Hưng Hóa mà nghinh hôn''.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.