NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 112

biết có chuyện chi, nên lật đật hỏi thăm. Thanh Tòng bèn thuật chuyện
quan Chánh sứ tỏ cưới nàng Hồng Hạnh là con quan Ngự sử Ngô Sĩ Liên
cho chàng và dạy phải sửa soạn đặng 10 ngày nữa qua Hưng Hóa mà
nghinh hôn, Tô Hộ nghe nói cũng giựt mình lo sợ cho phận chủ.

Thanh Tòng suy tới tính lui, chàng tiếc vì trót một năm nay tìm không

được Lệ Bích thì đi phứt lên Cao Bằng mà thọ tội cho rồi, còn dần dà ở đây
làm chi bây giờ phải mang việc khó lòng như vậy. Chàng muốn vào tỏ thiệt
tâm sự của chàng cho quan Chánh sứ nghe, đặng xin ngài bãi việc hôn
nhơn ấy. Mà rồi chàng sợ nỗi tỏ thiệt, có lẽ quan Chánh sứ càng yêu, rồi
ngài càng ép hơn nữa thì việc lại càng thêm rối.

Chàng kiếm đã hết kế rồi, mà kế nào coi cũng không tiện, chàng mới

nhất định viết một bức thơ để lại cho quan Chánh sứ rồi trốn mà đi lên Cao
Bằng. Chàng ngồi lại và lấy một tờ giấy mà viết.

Trời chuyển mưa, giông gió phát lên, lướt nhành cây ngoài vườn nghe

ồ ồ, lại chun cửa sổ mà vào thơ phòng nữa. Cái tập thi của quan Chánh sứ
trao hồi nãy, còn nằm trước mặt Thanh Tòng bị gió thổi mạnh nên nó lật
banh ra.

Thanh Tòng đương chống viết mà suy nghĩ, bỗng thấy tập thi lật ra,

chàng mới liếc mắt ngó vào. Chàng ngó một chút rỗi chàng bỏ cây viết, với
tay lấy tập thi để trước mặt, lật từ trương đầu mà đọc, đọc chùng nào coi bộ
chàng chăm chỉ chừng nấy, trợn mắt châu mày thở dài nhăn mặt, chàng đọc
tới trương chót rồi chàng đứng dậy gãi đầu mà nói rằng: ''Chuyện nầy dễ
nghi quá! Không biết chừng hay là Lệ Bích, nhưng vì sợ lậu nên cải tên là
Hồng Hạnh đây chớ gì. Mà Lệ Bích sao lại con ông Ngô Sĩ Liên?''

Thanh Tòng day lại ngó thấy Tô Hộ bèn nói tiếp rằng:

- Tô Hộ, hồi nãy dưỡng phụ ta trao cái tập nầy cho ta mà biểu ta đọc

thử, nói rằng tập thi của nàng Hồng Hạnh. Ta xem tuồng chữ giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.