NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 123

con chưng hửng. Công tử ngó con rồi coi bộ buồn hiu. Công tử không biết
con. Khi kề vai vào phòng làm lễ hiệp cẩn, con khép cửa lại rồi con hỏi
rằng: “Thân công tử sao lại làm con quan Chánh sứ mà đi cưới vợ đây?
Thân công tử đành Phụ công nương hay sao?'' Thân công tử biến sắc, day
ngó con trân trân và hỏi con là ai. Con giận người bạc tình, nên con nói
thiệt. Công tử mừng quýnh, hối con dắt đến cho gặp mặt công nương. Con
nói không được để con thưa lại cho công nương hay trước đã.

- Mà Thân công tử có nói với con tại làm sao mà đi đến xứ nầy cưới

vợ hay không?

- Con hỏi thì Thân công tử nói rằng công chuyện dài lắm, để giáp mặt

công nương rồi sẽ tỏ hết cho công nương nghe.

- Người đã phụ ta mà đi cưới vợ, bây giờ còn gặp ta làm chi nữa?

- Công tử có nói tại thấy tập thi nào đó, đoán chắc công nương ở đây,

nên mới đi cưới vợ đó.

- Tưởng là cưới ta, té ra cưới nhằm thể nữ của ta! Ðáng dữ.

Lệ Bích và nói câu chót đó và cười ngất. Xuân Lan hỏi nàng vậy chớ

muốn chừng nào cho công tử gặp, đặng có sắp đặt. Lệ Bích ngẫm nghĩ một
hồi rồi nói: ''Ta nghĩ giáp mặt công tử, ta càng thêm giận chớ không ích gì.
Mà cũng nên gặp đặng ta kể cái thói bội bạc của chàng cho chàng hổ thẹn
chơi, vậy con hãy liệu coi có thể dắt chàng đến đây mà người ta không thấy
được, thì con lén mời chàng ra đây. Con phải cẩn thận đa nghé“.

Xuân Lan vưng lời và dặn Lệ Bích phải đi vô đi ra cho Ngô phu nhơn

tin hết bịnh, bà không thăm chừng nữa, đặng nàng nhơn lúc đêm vắng mà
dắt Thanh Tòng ra tịnh thất. Chủ tớ sắp đặt xong rồi, Lệ Bích mới dạy
Xuân Lan rằng: ''Thôi con vào nhà đi, kẻo ở lâu tân lang trông...“ Lệ Bích
và nói và cười, làm cho Xuân Lan thẹn thùa, cúi đầu bước ra cửa mà không
dám ngó nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.