NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 44

việc, Nguyên nhung sai mà tôi lại không làm, nên Nguyên nhung ngại.

- Ta muốn gởi một bức thơ riêng về Kinh.

- Tưởng việc chi khó kia, chớ gởi thêm một bức thơ mà Nguyên nhung

ngại nỗi gì. Nguyên nhung gởi một trăm bức thơ cũng được, chẳng luận là
một bức.

- Nếu vậy thì ngươi chờ ta một chút.

Thanh Tòng cằm bút mà viết thơ' viết ít hàng rồi ngồi suy nghĩ, suy

nghĩ một hồi rồi rơi nước mắt. Viết xong rồi mới niêm lại mà trao cho Tô
Hộ mà nói rằng: "Ðây bức thơ nằm đây, hễ ngươi về tới Kinh rồi thì cứ coi
chữ đề ngoài bao đó mà giao thơ. Phải giao cho tới tay, chớ đừng có giao
chuyền cho người khác mà lạc mất nghé“.

Tô Hộ lãnh thơ rồi bái mà bước ra. Lúc ra gần tới cửa, anh ta đưa thơ

lên mà xem, thì thấy ngoài bao đề mấy chữ ''Lệ Bích quí công nương niệm
tình khai khán“.

Anh ta đọc rồi vùng trở vô và nói răng:

- Úy! Cha chả! Việc nầy không được đâu. Bẩm Nguyên nhung,

Nguyên nhung không thương tôi nên Nguyên nhung muốn hại tôi. Thà
Nguyên nhung dạy tôi đem một trăm bức thơ cho ai tôi cũng đem hết thảy,
chớ thiệt bức thơ nầy tôi không dám lãnh.

- Tô Hộ, sao mà ngươi không dám lãnh?

- Bẩm Nguyên nhung, thà là Nguyên nhung dạy đem chém tôi thì tôi

chịu, chớ dạy đem thơ cho công nương Lệ Bích thì khó quá!

- Sao mà khó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.