NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 46

- Nếu không có việc chi, thì gởi thơ làm chi? Bẩm Nguyên nhung, tôi

trộng tuổi rồi, tuy tôi khôn ngoan không bằng thiên hạ, song cũng biết việc
đời chút đỉnh. Phàm con trai muốn nói việc chi với con gái thì nói miệng
tốt hơn là gởi thơ. Mình nói miệng, nếu họ không vừa lòng họ rầy thì mình
chối được, chớ gởi thơ nếu họ không chịu họ nắm cái thơ họ thưa kiện thì
hết chối. Thôi Nguyên nhung muốn nói sự chi thì Nguyên nhung nói với
tôi, rồi về tới Kinh tôi ghé tôi nói lại tiện hơn. Tôi lanh lợi lắm mà, Nguyên
nhung dạy sao tôi nói y như vậy, không sai sót đâu mà sợ.

- É! Chuyện riêng của ta, mà nhắn với ngươi sao được.

- Ðó vậy mà hồi nãy Nguyên nhung nói rằng không có chuyện chi

quan hệ chớ! Còn giấu nữa thôi?... Bẩm Nguyên nhung tôi nghe nói công
nương Lệ Bích còn giận Nguyên nhung lắm. Tôi sợ Nguyên nhung có năn
nỉ cũng thất công, không có ích chi đâu mà gởi thơ.

- Thì cũng bởi ta sợ Lệ Bích không hết oán ta, nên ta mới gởi thơ chớ.

- Tôi hỏi thiệt Nguyên nhung, vậy chớ bây giờ Nguyên nhung muốn lẽ

nào. Nguyên nhung giết quan Thái úy rồi mà Nguyên nhung cũng còn
muốn kết duyên Châu Trần với công nương phải hay không?

- Chớ sao.

- Việc đó thì chắc rồi, cần gì Nguyên nhung còn phải lo. Bệ hạ có hứa

hễ Nguyên nhung thắng trận thì Bệ hạ xá tội lại tứ hôn nữa. Nay Nguyên
nhung thắng trận rồi thì tự nhiên cưới vợ được, có lo gì.

- Tuy lịnh Bệ hạ phán như vậy, mà nếu Lệ Bích hờn ta, nàng không

khứng rồi làm sao? Bởi vậy ta mới viết thơ mà phân trần phải quấy với
nàng.

- Phải, Nguyên nhung tính như vậy thì phải lắm. Thôi để tôi về trao

thơ rồi tôi làm mai luôn. Tôi làm mai giỏi lắm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.