NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 53

- Thưa, ghé xin phép công nương đặng phàn hương cầu nguyện cho

linh hồn lịnh tôn ông siêu thăng, gọi là tỏ chút tình kỉnh mến của Nguyên
nhung tôi vậy mà.

- Chẳng biết Nguyên nhung là ai, mà có lòng kính mến phụ thân tôi dữ

vậy người?

- Công nương không biết hay sao?

- Không.

- Thân công tử Thanh Tòng chớ ai.

Nãy giờ Lệ Bích dằn lòng mà đối đáp với Tô Hộ. Ðến chừng nghe tới

tên Thanh Tòng thì nàng không thể dằn nữa được, bởi vậy nàng vùng đứng
dậy nói lớn lên rằng: ''Cha chả! Công tử Thanh Tòng cả gan dữ a! Ðã
không kể tự nghĩa, giết phụ thân thiếp đặng mà đoạt quyền cao tước trọng,
chưa vừa lòng hay sao, nên còn sai người đến đây mà nhục thiếp nữa!'' Lệ
Bích nói mà coi bộ giận lắm, làm cho Tô Hộ sợ nên lật đật đứng dậy.

Lệ Bích nói tiếp rằng: ''Tráng sĩ có trở vào Thuận Hóa, xin tráng sĩ

nhớ mà nói lại với công tử Thanh Tòng rằng chữ phụ thù thiếp thề chẳng
chịu đội trời chung, đã bội nghĩa rồi thì đừng có làm bộ nhơn nghĩa''.

Lệ Bích nói mấy lời rồi bỏ đi vô phía trong. Tô Hộ ngơ ngẩn, kiếm

không ra lời mà nói, túng thế phải bái Lệ Bích rồi lần lần bước ra cửa.

Chừng chàng ra khỏi cửa, Lệ Bích dạy Thu Cúc kêu trở lại mà nói

rằng: ''Thiếp nói chưa hết lời, tráng sĩ đi đâu mà vội vậy!''

Tô Hộ trở vô đứng còm róm và hỏi rằng:

- Dạ, thưa công nương, còn muốn nhắn việc chi nữa hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.