NẶNG GÁNH CANG THƯỜNG - Trang 97

- Bọn ngươi là đồ phản chúa, đi theo ta làm gì? Phải trở lại cho mau.

Hai anh em họ Ðinh không nỡ bỏ Thanh Tòng, nên năn nỉ xin theo,

mà Thanh Tòng quyết một không chịu cho đi, biểu phải trở về kinh lo phò
vua thì tình anh em mới bền, chớ nếu trái ý thì không còn biết nhau nữa.

Ðinh Hổ thấy Thanh Tòng tự cam chịu áp chế thì tức giận, bèn kêu nội

bọn đúng lại, bỏ Thanh Tòng đi một mình. Anh ta bàn với Ðinh Long và
Tô Hộ rằng: ''Công tử không chịu cho mình theo, mà còn biểu mình phải
trở về Kinh. Bây giờ mình trở về Kinh mà làm giống gì? Gần đây có núi
Ngưu Sơn. Người ta đồn núi ấy hiểm trở, có thế cho kẻ anh hùng dung thân
được. Vậy thì chúng ta kéo nhau lên đó lập trại mà ở, rồi qui tụ hào kiệt
đặng chờ thời. Ở đời mình làm chủ lấy mình thì tốt hơn, chớ uật lỵ người
khác làm chi hổ mặt''.

Ðinh Long khen phải song không đành bỏ Thanh Tòng đi một mình

nên biểu Tô Hộ đi theo mà phục sự Thanh Tòng, lại dặn hễ có gặp việc gì
nguy biến thì phải trở lại Ngưu Sơn mà tìm nhau. Tô Hộ y lời, bèn từ giã
hai anh em họ Ðinh mà chạy theo Thanh Tòng. Còn Ðinh Long với Ðinh
Hổ thì dắt hai mươi tên quân, tẻ đường đi qua núi Ngưu Sơn.

Thanh Tòng đương đi, trong trí thầm giận anh em họ Ðinh mang lòng

phản chúa, thình lình nghe phía sau có tiếng động đất, chàng day lại thì
thấy Tô Hộ chạy theo. Chàng bèn đứng lại mà hỏi rằng: ''Sao ngươi dám
cãi lời mà chạy theo ta nữa?''

Tô Hộ bước tới ứa nước mắt mà đáp rằng:

- Tôi không đành để cho công tử đi một mình. Trước khi ra đi tôi đã

có bẩm cho phu nhơn hay. Phu nhơn ân cần dặn tôi dầu cực khổ cho mấy
cũng phải ráng theo mà phục sự công tử. Nếu tôi vưng lời công tử mà trở
về, thì tôi đã không an lòng, mà tôi còn sợ e phu nhơn quở tôi nữa.

- Khi ngươi ra đi đây, vậy chớ mẹ ta có trách ta hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.