NÀNG IDO - Trang 139

Mình chưa bao giờ chụp ảnh. Chắc chắn là tại vì lý do, - như bà nhũ

mẫu của mình đã nói. - Khuôn mặt của mình giống khuôn mặt buồn rầu
của mẹ mình.

Ngày 18 tháng 4

Ngày hôm nay, cha mình ngồi cạnh bàn trầm ngâm một cách đặc biệt.
Khi sắp xong bữa trưa ông mới nói:
— Iđo, có lẽ con sẽ cảm thấy khó xử. Con có ý kiến gì nếu như cha cưới

vợ kế?

Mình ngơ ngác nhìn cha, đôi mắt của cha mình tránh nhìn vào mắt mình,

ông lại bình tĩnh ăn tiếp.

— Không thể được, thưa cha. - Cuối cùng mình trả lời.
— Vì sao lại không thể được.

— Cha đã năm mươi tuổi rồi...
Ông phẩy tay.
— Đấy là bề ngoài thôi, nhưng mà cha lấy vợ không chỉ cho cha mà còn

cho cả con nữa. Trong nhà mình cần có một người phụ nữ. Con đã thấy
đấy, nhà mình vẫn còn trống chỗ đó. Con người ta không phải chỉ có cơ thể
sống gần nhau mà phải cả tâm hồn nữa. Ngôi nhà không thể cứ thiếu bàn
tay người phụ nữ được. Cha thì luôn bận bịu với cửa hàng buôn bán. Mà
con gái của cha, một cô tiểu thư thì không thể thành người nội trợ lúc nào
cũng sực nức mùi hành.

— Thế vợ kế của cha làm việc đó tốt hơn con ư?
— Không, vợ kế của cha cũng không phải trực tiếp làm, vợ kế của cha sẽ

trở thành một bà chủ, bà chủ sẽ điều khiển bà đầu bếp, điều khiển các cô
hầu phòng, các cậu phục vụ. Các cậu hầu trong nhà sẽ đi găng tay trắng,
mặc lễ phục.

— Thế vì sao con lại không làm được việc đó?

— Những người hầu, người ở sẽ không nghe lời con, bởi vì trong nhà

này con là đứa trẻ. Vả lại con sẽ làm cho không khí trong gia đình thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.