NÀNG IDO - Trang 141

Đằng sau tấm ảnh của cha mình có lót một tấm ảnh mầu, ảnh của đức mẹ
Maria. Ảnh này thường được đặt trong các quyển sách kinh thánh kia mà.
Đó là Maria bay vào thiên đường.

Vì sao lại có tấm ảnh ở đây?

Chẳng thể có ai khác ngoài bàn tay của mẹ mình. Chắc chắn mẹ đã lấy

từ trong quyển kinh ra và đặt đằng sau tấm ảnh cha, mẹ muốn đức bà
Maria phù hộ cho cha tránh khỏi mọi tai nạn!

Mình kính cẩn hôn lên bức ảnh và rồi lại đặt nó vào khung. Suy nghĩ một

chút mình lại lấy ra. Mình chẳng có vật kỷ niệm nào của mẹ cả, vậy thì bây
giờ phải giữ lấy cái ảnh này chứ! Những ngón tay của mẹ đã từng chạm
vào đây! Mẹ đã hôn vào bức ảnh biết bao nhiêu lần khi cầu nguyện. Biết
đâu chính mẹ đã thì thầm trong ý nghĩ rằng sau này con gái của mẹ sẽ lau
các bức ảnh, bằng cách đó bức ảnh Maria sẽ đến tay mình. Một giọt sầu
rơi xuống chén đắng vốn đã tràn đầy!

Ngày 19 tháng 4

Đêm mình không ngủ nổi. Chỉ đến rạng sáng mình mơ màng thiếp đi một

chút.

Mình đi đến nhà thờ xưng tội, cầu nguyện. Mình xưng cả tội đã không

thể coi Nôra như một người thân thiết được. Ngay cả vị linh mục cũng
không thể nào làm mình thay đổi được ý kiến!

Sau đó mình chẳng cầu nguyện gì ngoài cái điều mình xin Đức Chúa,

đức mẹ Maria, thánh Iđo (đức thánh hộ mệnh của mình) hãy soi sáng cho
trái tim cha mình, làm cho cha quay trở lại con đường sáng, rời khỏi sự
cám dỗ độc ác của những con nhện quỷ quyệt.

Mình cảm thấy có thêm sức mạnh và trở về nhà.
Mình cúi chào cha khi ông lên ăn trưa. Hai cha con chẳng nói chuyện gì,

chỉ yên lặng ăn. Trông cha mình như đang mải nghĩ đến những công việc
buôn bán của cửa hàng. Còn mình, mình chỉ nghĩ đến những điều gì mình
kính trọng thôi!

Khi ăn đến đĩa mỳ, cha mình hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.