NÀNG IDO - Trang 147

mình, thậm chí họ còn đi theo mình nữa. Hồi mình đi qua thủ đô cùng các
nữ tu sỹ, mình cho rằng đàn ông nhìn theo mình vì mình đi cùng các nữ tu
nên họ tò mò xem mình là người ra sao khi sống cùng các nữ tu?! Thế
nhưng ở đây mình chẳng đi cùng với nữ tu nào, thế mà đàn ông vẫn ngơ
ngẩn nhìn mình, vậy thì mình vào loại có sắc đẹp. Con xin đội ơn Chúa!
Trong tiểu thuyết in trên báo kia, số phận cô gái đó cứ như là số phận của
mình, tương lai của mình vây. Cô Eđit (tên nhân vật chính) cũng bị bà mẹ
ghẻ chiếm đoạt tất cả và đuổi ra khỏi nhà. Eđit đi làm công việc của một
người hầu. Mình bỏ không đọc từ cái đoạn cô gái bỏ đến Luânđôn, xin vào
làm người hầu.

Mình biết trước rằng cô ấy sẽ lại khổ ải như là cô gái Iđo đội mũ da hải

ly tội nghiệp thôi.

Mình mang mấy tờ báo vào phòng dự định sẽ đọc tiếp. Mình cũng muốn

biết số phận của cô gái giống mình sẽ ra sao?

Mình đọc một tờ báo, thật không may cho mình, đúng trang có truyện thì

cha mình lại cắt một ô vuông, chắc tin rao vặt gì đó.

Mình nhìn sang tờ khác, xem chỗ rỗng mà cha mình cắt mất là mục gì,

thì thấy đó là mục: “Hôn nhân”. Trên đó có đủ các ông góa vợ, các bà góa
chồng, các chàng trai độc thân, các cô gái chưa chồng, những người có
của và không có của... tóm lại là những người muốn lập gia đình. Họ đề tất
cả. Chỉ có khung đề những dòng quảng cáo đại loại như:

“Răng còn nguyên vẹn, tiêu hóa còn tốt”
Ôi, đáng xấu hổ! Nhưng thật đặc biệt, là tờ báo nào cũng cắt đúng một ô

ở chỗ đó.

Mình xem qua tất cả các tờ khác, mình đều thấy vậy.

Cha mình tìm gì ở cái mục này mà ông lại cắt ô ấy nhỉ? Chắc chắn đó là

của một người rao tin tìm đôi lứa. Hay là bạn của cha mình nhắn tin? Tuần
nào mà ông chẳng về thủ đô, ông đi khắp nơi kia mà?! Cần phải tìm xem
mới được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.