NÀNG IDO - Trang 219

đó đã có ai thuê chưa, bởi vì bà ấy sống cùng trong căn nhà này. Bà bạn ấy
trả lời rằng ngày hôm qua đã có một người chủ tiệm kẹo bánh thuê rồi. Thế
là tôi xuống tàu luôn.

— Thế không đi xem ngôi nhà của ông chánh án ư?

— Tôi chưa xem.
— Thế tiểu thư làm gì cả buổi sáng tới giờ?
— Tôi đi nhà thờ.

— Tiểu thư ở trong nhà thờ lâu thế ư?
— Không, chỉ xong lễ Misa thôi. Rồi tôi đi ra và định sẽ đợi ngài ở

quảng trường, nhưng tôi nhìn thấy ngài đi vào đây, thế là tôi cũng mua một
vé vào theo.

— Ồ tôi đứng xem ở đây đã được một tiếng rưỡi rồi cơ mà.

Iđo nhún vai:
— Thì tôi cũng ở đây từ lúc đó.
— Ở đâu?

— Ở đây, sau lưng ngài.
— Thế sao tiểu thư không gọi tôi?
— Tôi không muốn quấy rầy ngài...

Trobo ngạc nhiên, sau đó nói:
— Thú vị đấy, điều đó hay đấy, xin cảm ơn tiểu thư.
Đôi mắt Iđo hiện lên một vẻ ấm áp, chàng nhìn lên khuôn mặt bình thản

trong trắng của Iđo. Lần đầu tiên chàng nhìn với ánh mắt như vậy. Nhưng
nét mặt chàng lại lạnh ngay. Chàng nói:

— Chúng mình đi ăn trưa thôi.
Chỉ có hai người ngồi ăn trưa trong tiệm. Họ yêu cầu các món ăn riêng

như mọi khi, thỉnh thoảng cũng có lúc họ nói: “Tôi cũng muốn ăn thứ này.”

— Sau khi ăn trưa. - Trobo bắt đầu nói khi ăn xúp. - Chúng ta sẽ đi tìm

nhà vì ngủ ở trong khách sạn ồn lắm. Tiểu thư muốn chúng ta thuê loại nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.