NÀNG IDO - Trang 25

Chàng cũng đã gặp và nói chuyện với một vài người cho vay lấy lãi.

Chàng cũng đã ngỏ lời với chính ông chủ tiệm cà phê Ahbazia. Thậm chí,
chàng còn hứa trả mỗi năm một nửa khoản thu hoạch được. Nhưng những
người cho vay lấy lãi vẫn lắc đầu. Còn ông chủ tiệm cà phê thì chối từ
thẳng thừng:

— Xin anh, đấy không phải là nghề của tôi...

Những ngày tiếp theo, chàng cũng đã nói chuyện với một đức cha:

Chàng đã làm biếu đức cha một cái bệ thờ bằng cẩm thạch đẹp tuyệt mà
trên khắp đất Hungari này chưa có cái nào như vậy.

Sau đó, có người viết thư giới thiệu chàng đến gặp ông bộ trưởng Bộ

giáo dục xem ông này có giúp đỡ không, nhưng chàng đã chết đuối lại với
phải bọt.

Vô ích! Vô ích! Ở đâu chàng cũng như gặp phải các bức tượng người

bằng thạch cao hoặc bằng hình giấy. Bảy mươi nghìn cuaron đã làm mọi
người tránh chàng.

Chàng lại nhận được thư của Zôlan. Tất cả mọi chữ trong thư đều như

tiếng còi cấp cứu:

“Anh hãy cứu lấy chúng em! Ở thủ đô anh có điều kiện hơn, anh có khả

năng làm!..”

Đôi chân Trobo đi đã rã rời khắp nơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.