NÀNG IDO - Trang 27

— Để tôi nói tiếp điều tôi thu lượm được đã. Ngài không hay đàn đúm

hội hè. Mùa đông vừa rồi, ngài có đến ăn chiều với một vài người bạn thân.
Ngài không thuê người giúp việc nội trợ, hiện nay ngài vẫn tiếp tục sống
như vậy. Ngần ấy điều đã khiến tôi hướng sự tập trung chú ý vào ngài. Tôi
cũng đã biết trong hai tuần vừa rồi ngài đã ba lần gặp gỡ và nói chuyện với
một đức cha, hai lần gặp ngài bộ trưởng và bốn lần đến gặp Lowenstein
Iôzef người cho vay lấy lãi ở tại phố Đức vua số nhà 53. Ngài đang rất cần
tiền.

— Tiền ư!

— Vì vậy mà ngài sẵn sàng lấy bất cứ ai đúng không?
Trobo lắp bắp:
— Bất cứ ai ư?- thế tôi không thể nhìn ngắm trước người tôi định lấy hay

sao?... hay là cô ta ở tận nước Thổ Nhĩ kỳ...

— Vậy là không phải bất cứ ai hay sao?
— Quả thật, tôi cưới vợ chỉ vì tôi rất cần tiền, nếu cô gái đó khỏe mạnh

và lành lặn thì...

— Cô ấy khỏe mạnh và lành lặn.

— Cô ấy nom không đến nỗi già như mẹ tôi.
— Cô ấy mới mười chín tuổi.
— Cô ấy không bị mù chứ?

— Mắt cô ấy nhìn xuyên được cả trong đêm tối.
— Cô ấy không gù chứ?
— Người thẳng băng như một cây sậy.

— Cô ấy không bị khoèo chân chứ?
— Cô ấy bước đi thẳng như một sỹ quan kỵ binh.
Trobo đưa đôi mắt đầy vẻ nghi ngờ nhìn vào mặt người đối diện, chàng

hỏi:

— Cô ấy người vừa phải chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.