NÀNG IDO - Trang 283

mà thôi! Lúc nào cũng có chàng bên cạnh, ngay trước mắt chồng mình,
trước mắt mọi người! Tiểu thư cứ nhảy hoài mặc cho tôi đã chờ...

— Nhưng tôi xin phép đã...

— Còn những cái xiết tay, những chiếc hôn tay thắm thiết... và...
— Tôi yêu cầu ngài đừng nói nữa. - Iđo lắp bắp đôi môi run lên.
Từ đôi mắt nàng những giọt lệ ứa ra.

Trobo thở khói ra đằng mũi mù mịt như là con rồng trong chuyện cổ tích

phun khói vậy.

— Thế đến giờ chia tay, chàng ta không lau giầy cho tiểu thư nữa sao?!

Lại nữa, tôi yêu cầu tiểu thư trả lời xuất xứ của cái nhẫn mà tiểu thư đang
đeo kia? Hôm qua tiểu thư còn không có nó, hôm nay chủ nhật cửa hiệu
không mở, vậy thì chiếc nhẫn ở đâu ra?

Iđo không trả lời.

Nàng đứng dậy, đôi môi mím chặt, trên mặt, nước mắt tuôn đầm đìa.
Trobo nhìn nàng, đứng dậy lạnh lùng nói:
— Tiểu thư khóc chỉ càng làm cho tình trạng xa lạ của chúng ta thêm

mạnh mà thôi. Tôi nói cũng chẳng có ích gì khi mà tiểu thư không thanh
minh nổi cho mình... Tự tiểu thư sẽ nghĩ thêm những điều tôi chưa kịp nói.
Thôi chúc tiểu thư ngủ ngon, bà vợ của tôi ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.