NÀNG IDO - Trang 332

— Hình như họ định bắn nhau!
— Có thể ngăn cản họ được không nhỉ?

— Để cháu chạy lên gọi ba cháu, rồi sẽ gọi mọi người trong cối xay chạy

ra can.

— Thế thì họ sẽ lại đi chỗ khác thôi. Khoan hẵng, xem họ dàn hòa với

nhau đã, người ta nói với tôi rằng sẽ dàn hòa mà.

Hanzi lại im lặng. Bởi cậu ta nghĩ đến bốn con gà trống thiến đã vặt trụi

lông và chai rượu trong nhà, những thứ đã chuẩn bị cho các ông khách kia.
Nhưng mà vì sao, các ông khách lại không vào bàn ngay chứ?

Những khẩu súng đã nhồi đạn xong và được đặt chéo nhau theo hình

thánh giá trên một chiếc hộp nhung màu đỏ. Cả hai chàng giúp việc trẻ tuổi
đều nhìn vào Bereky chờ đợi.

— Trước hết, tôi xin nói với các ngài hãy cầm súng lên tay. Ngài Mikey

tới lấy súng trước, - Bereky trịnh trọng nói.

Iđo run rẩy. Nàng tái mặt đi. Thế là đã rõ, Bereky đã nói dối nàng. Anh

nói dối cho nàng yên lòng thôi.

Một tình cảm thôi thúc, giục giã nàng chạy vụt từ đám tổ ong ra đứng

giữa hai người như một cái biển cấm vậy, và hô lên:

— Tôi cấm các người nhân danh Đức Chúa, tôi cấm các người đấu súng.
— Nhưng tiểu thư có quyền gì mà cấm chứ? - Nàng như nghe giọng

Trobo nói.

Thực tế, nàng có quyền gì nhỉ? Lẽ nào lại có thể nói: Quyền của một trái

tim theo đạo ư? Đến nàng còn không cho mình quyền ấy nữa là Trobo.

Rồi thế nào nữa? Hai chàng giúp việc kia sẽ dìu nàng lên cối xay và nói

với bà chủ.

— Thưa bà, bà hãy cho phu nhân đây nằm nghỉ một chút, phu nhân khó

chịu trong người, rồi sẽ qua cả thôi.

Sau đó, họ sẽ đóng chặt cửa nhốt nàng lại, hoặc cả toán người sẽ lên xe

và đi đến những nơi khác xa hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.