NÀNG IDO - Trang 393

— Đây là chìa khóa phòng làm việc nếu như lúc nào ông lấy bức tranh

này đi, thì ông hãy khóa phòng lại và đưa chìa khóa cho người trong nhà
nhé.

Bẩy giờ tối, Trobo về nhà. Chàng mang theo một cỗ xe đầy thức ăn: Sò

hến tươi, chanh, lợn quay, chà là, giò tây, một thùng cam, và cả hai chai
rượu nữa. Trước đó chàng đã đi chọn mua một chiếc đàn Pianô lớn gỗ tốt
cho Iđo để kết thúc một ngày tốt đẹp.

— Các ông hãy nhanh chóng mang chiếc đàn này lại phố Attio cho tôi

nhé. Tôi chỉ mua cái này chứ không mua cái nào khác, - chàng nói với ông
chủ hiệu nhạc cụ.

Cây đàn pianô lập tức được chở đến, cây đàn tiếng thật hay, trong và

vang như tiếng chuông pha lê vậy. Đó là một loại đồ gỗ sang trọng trong
nhà.

Trobo vào đến phòng chờ gọi Panni:

— Panni, ra xe lấy các thứ vào đây!
Chàng treo áo lông lên mắc và vui vẻ bước vào phòng trong.
Chàng bỗng giật nảy mình. Ở giữa phòng khách, Zôlan đang đứng dưới

ngọn đèn chiếu sáng. Còn cô bé Zôlanko thì nằm ngủ trên đi văng với con
búp bê nhỏ. Trong phòng đã có chiếc Piano đen nhánh lộng lẫy.

Zôlan cũng đưa mắt đầy ngạc nhiên nhìn chàng như là nhìn thấy một hồn

ma dưới ánh trăng đêm.

Họ đứng lặng nhìn nhau.
— Sao em đến được đây Zôlan?

— Vì sao ư? - Zôlan lại càng ngạc nhiên - thế không phải anh gọi em

sao?

— Anh gọi em ư?
— Có một người phụ nữ trẻ đến nhà em và bảo em gói ghém hành lý đến

đây.

— Ai vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.