NÀNG IDO - Trang 40

Cánh cửa phòng mở ra, khuôn mặt trạc trung niên, trắng trẻo của bà nữ

tu canh cửa thò vào.

— Đã được một giờ rồi đấy Iđo.

Iđo hỏi ngay bà nữ tu xem có việc gì cho bà Mari làm không. Nữ tu lắc

đầu:

— Ngày nào cũng có người tới xin việc, nhưng chỗ chúng tôi đã có đủ

người phục vụ trong trường từ lâu rồi.

Iđo vẫn còn vương vấn tự hỏi về cái từ “trăng hoa” cùng trò “nhảm nhí”

mà u Mari đã nói là gì. Nàng giở từ điển ra tìm nhưng không thấy. Sau đó
nàng cũng quên đi chỉ có một điều chắc chắn tồn tại trong suy nghĩ của
nàng đó là nàng sẽ trở về nhà và làm người quản lý nhà cửa. Chính nàng sẽ
sắp xếp, trông nom cai quản những người giúp việc, sẽ không có sự rối ren
trong nhà nữa...

Chủ nhật tiếp theo, nữ tu trông phòng khách lại gọi Iđo:
— Có một cô gái tới tìm em - Nữ tu nói - Cô ta bảo quen em từ lúc nhỏ.
Iđo lập tức nghĩ ngay đến Ela. Bôgar Ela, người đã từng gọi nàng bằng

đôi môi hồng và tiếng cười ngọt ngào trong trẻo “Mẹ bé bỏng của em”.

Nàng chạy như bay xuống cầu thang, khuôn mặt đỏ bừng. Nàng mỉm

cười, miệng lẩm bẩm gọi trước.

— Ela bé bỏng, em bé của chị!..
Vừa đến tầng một, cánh cửa của ban giám đốc xịch mở. Trước tiên là

những ngón tay nhọn trắng bám trên cánh cửa, sau đó là một chiếc váy màu
xanh thẫm dài chấm đất. Iđo lập tức đoán biết đó là đệ tử của đức mẹ đồng
trinh Maria, bà giám đốc trường dòng.

Bước chân đang chạy của nàng chợt giảm tốc độ, chuyển sang thành các

bước nghiêm trang chậm rãi. Khuôn mặt như vừa bị trận gió mùa đông vụt
qua lấy mất nụ cười và màu hồng trên má.

Bởi lẽ, trước mặt bà giám đốc thì làm sao đôi chân lại có thể nhẩy lên

được, chiếc váy làm sao lại được phép đung đưa vui vẻ? Bà giám đốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.