NÀNG IDO - Trang 44

— Có hai cô bé. Một cô bé đặc biệt, có giọng nói choe chóe. Chúng em

dẫn nhau từ nhà cụ cố về.

— Thế còn cô bé kia?

— Cô bé kia sống cùng trong khu phố chúng ta. Tóc cô cắt ngắn. Mũi cô

bé rất nhỏ. Trong trường học cô hay cắn táo đỏ, và những đó trông mũi cô
ta tẹt dí đâu mất.

— Thế em không nhớ những người bạn chơi của em hồi bé hơn hay sao?
Cô bé gái suy nghĩ:

— Em có nhớ một đứa con trai, em chơi bóng với nó. Không... đó là sau

này, nó là con trai một chủ hiệu. Nó hay mang đường viên đến cho em,
đường củ cải...

— Thế em không nhớ một đứa bé trai nào khác ư?
— Thời đó chỉ nhớ có hai cô bé gái nhà cụ cố.

Iđo trầm ngâm nhìn cô gái rồi nói:
— Em sướng thật - rồi nàng khẽ thở dài.
Nàng nghĩ đến việc Ela được tự do đi lại ngoài trời mà thốt vậy. Nhưng

Ela chỉ nhìn vẻ ngạc nhiên. Cô chờ đợi xem Iđo giải thích vì sao cô lại
sướng. Cuối cùng Iđo cũng nói ngây thơ rằng nàng muốn trở lại tuổi ấu thơ,
làm một đứa trẻ con. Vậy mà lúc đó Iđo mới mười lăm tuổi.

Cả hai im lặng nhìn nhau:
Sau rốt Ela thốt lên: “nom chị thật đẹp...”
Iđo vụt thấy một luồng điện chạy qua người. Không ai nói với nàng là

nàng đẹp. Chỉ có các bạn nữ sinh hay xì xào với nhau và xếp Iđo là một
trong các cô gái đẹp trong trường.

Khi chia tay Ela, nàng chạy vội về phòng tắm, tò mò ngắm nghía dung

nhan mình trong gương.

Ngay lập tức, nàng như cảm thấy có một người nào đó đứng sau lưng

mình, người đó soi mói ngắm nàng và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.