NÀNG IDO - Trang 50

— Vậy thì nó sẽ chỉ hót bài của nhà thờ vậy - ông thầy dạy sáo cố nài

thêm - đúng đấy có thể là bài “thiên thần từ thiên đường...” đúng đấy, quả
là ý nghĩ hay! Thiên thần từ thiên đường...

Ông ta sung sướng ra về với ý nghĩ đó.

Iđo đã suy nghĩ rất lung xem làm sao để thực hiện được mong muốn của

bố con ông Bôgar?

Nàng không đủ can đảm để gặp bà giám đốc, nhưng nàng đã thử hỏi

Morgit, một nữ tu trẻ nhất mà tuần trước nàng vừa giúp sơ mang đến nhà
thờ mười chậu hoa.

Nữ tu sỹ lắc đầu.

— Bà giám đốc sẽ không đồng ý đâu, vì trong trường không có chỗ nữa.
— Nhưng người bố đó đã hứa sẽ biếu bà một con sáo có giá trị, một con

sáo biết hót thánh ca.

Mặt người nữ tu lộ vẻ hoảng hốt.

— Em phải xưng tội đi Iđo. Một con sáo hót thánh ca!.. con sáo hót!..

chao ôi chỉ có ý nghĩ đó cũng đủ mang tội rồi!

Và nữ tu làm dấu lia lịa.
Iđo bồn chồn chờ đến chủ nhật. Nhưng nàng lấy làm ngạc nhiên khi

không thấy Ela tới.

Mãi tới một chủ nhật sau đó ba tuần nàng mới thấy cô bé gái. Cô mặc

một chiếc áo mới bằng lụa trắng, váy mới màu đen. Mũ mới, đôi giày mới
của cô bé có hai màu, nửa dưới vàng. Khuôn mặt cô nom đã có màu hồng
trên má. Trông cô bé đẹp đẽ hẳn lên.

— Em đến đây để cảm ơn chị - cô ta mỉm cười vẻ sung sướng - em đã bỏ

ý định xin vào đây học. Khi về em đã mang một con sáo đến cửa hiệu bánh
kẹo bán, em đòi họ năm mươi cuaron. Em thấy trong cửa hiệu có hai cô gái
phục vụ, thế là em hỏi xem người ta có việc gì cho em làm không? Họ bảo
có, thế là từ lúc đó, em sống thật mãn nguyện. Em đã được trả lương. Bây
giờ thì mỗi tuần được mười cuaron, nhưng sau này sẽ được nhiều hơn. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.