NÀNG IDO - Trang 54

cái số ở dưới chân cây thông Nôen, dưới khăn trải bàn. Các cô học sinh
cũng được rút thăm. Sau đó nữ tu sỹ trẻ nhất trong các nữ tu sỹ tên là
Morgit cầm từng hộp lên và bắt đầu gọi.

— Số 1 đây! Ai được số 1 nào?

Những người có số tiếp theo cũng lần lượt được gọi lên, mọi người đều

hồi hộp nhìn vào tay người được nhận xem họ được cái gì? Có đẹp không?

Morgit bắt đầu chọn trong đám hộp nhỏ, lấy ra những cái hộp to hơn và

gọi tiếp.

Số của Iđo là 29. Lúc đó Morgit đã gọi đến số 23. Vậy mà Iđo nhìn thấy

chỉ còn có năm cái hộp nữa ở trên bàn. Ba hộp to và hai hộp nhỏ.

— Số 24! - Morgit gọi to.
Nữ tu sỹ bị bệnh phổi, mặt đăm chiêu chìa số ra.
Iđo nhìn thấy chỉ còn có bốn hộp nữa, vậy thì ai sẽ là người không được

quà. Trái tim nàng se lại.

— Số 25! Ai số 25 nào?
Đó là số của bà giám đốc.
Iđo đứng lên, chạy vòng quanh bàn đến gần cây Nôen để nhìn cho rõ hơn

xem số nào thiếu hộp? Có thể là nàng, bởi vì lại có thêm một số nữa mà
người được nhận mở hộp ra có ảnh thánh, các cô gái đã có quà đều cảm
thấy sự may mắn. Sự may mắn này không phải chỉ gói tròn trong ngày lễ
mà nó còn kéo dài suốt năm, suốt đời nữa. Ngày lễ giáng sinh là ngày bầu
trời gặp trái đất.

Iđo người nhợt nhạt ngồi xuống ghế khi nghe gọi.
— Số 28, hộp cuối cùng đây!
Và ngay phút đó, tiếng nhạc oóc vang lên trong phòng ăn. Nữ giáo sỹ

Hôrtenzia, giáo viên âm nhạc bắt đầu câu hát vui vẻ:

“Hỡi các mục đồng hãy vui lên!
Các người có nghe tin vui hạnh phúc.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.