NÀNG IDO - Trang 92

Phòng khách trọ thứ ba, nàng không buồn qua xem nữa!
Buổi chiều, nàng sắp xếp đồ đạc vào trong tủ. Nàng bỗng nghe thấy có

tiếng gõ cửa.

— Mời vào!
Cửa mở, cha nàng bước vào.
Gương mặt cha nàng đầy vẻ lo sợ, hoảng hốt. Đôi mắt dường như to gấp

đôi bình thường.

Iđo sung sướng lao đến ôm lấy cổ cha:
— Chúa mang cha về đấy ư, cha dịu hiền tốt bụng của con, chỉ cần cha

về với con thôi! Cha ngạc nhiên phải không? Người ta đuổi con. Nào, nào...
Cha đừng vội giật mình như vậy, con chẳng làm điều gì độc ác đâu. Có một
cô học sinh tội nghiệp nhận một bức thư tình. Con đã không phạt cô ấy mà
còn bênh vực. Rồi sau này họ sẽ viết thư báo cho cha. Tất nhiên họ sẽ kết
tội con đấy, nhưng sự thật thì chỉ có vậy thôi, con chẳng có lỗi gì.

Nàng lại hôn cha tới tấp.

— Ôi con hạnh phúc quá!
Người cha thả rơi người xuống ghế.
— Nhưng mà...

— Con biết, con biết cha của con nghĩ gì rồi. Cha đừng lo sợ cho con.

Con không cần một con rồng canh giữ đâu, dù loại gì cũng vậy. Con đã
mười chín tuổi rồi, con sắp thành một cô gái già đấy.

— Cha muốn con trở thành một bà lớn kia mà... - Cha nàng rên rỉ, nhăn

nhó cả mặt - ít ra con phải là một nữ bá tước.

— Nữ bá tước ư? Vì sao con lại có thể thành nữ bá tước được, khi mà số

phận con không sinh ra như vậy.

Cha nàng bồn chồn lắc đầu. Ông đứng lên.
— Con hãy tha thứ cho cha, nhưng cha cần phải sắp xếp lại đã, bây giờ

cha phạt con đây, con phải ngồi trong phòng một giờ đồng hồ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.