NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 114

Rất lâu sau.

Lạc Hi mới bình tĩnh hỏi:

“Ông muốn tối nay cháu quay lại cô nhi viện hay ngày mai?”

***

Trong vườn, Hạ Mạt đứng trước mặt bố, hỏi: “Là Âu Thần ư? Có

đúng là Âu Thần bắt bố phải đuổi Lạc Hi đi không?!”.

Cô bé không thể tha thứ cho mình.

Đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng này!

Mấy ngày gần đây, bố đi làm về càng ngày càng muộn, tại sao cô bé

không để ý đến mà lại cho rằng bố làm thêm ở công ty. Có hôm giúp mẹ
thu dọn phòng ngủ, thấy đầu thuốc lá chất như núi trong gạt tàn, nhưng tại
sao cô bé vẫn không để ý nhỉ. Nửa đêm thức giấc, qua cửa sổ phòng, cô bé
nhìn thấy bố đang ở trong vườn hút thuốc, hết điếu này đến điếu khác, hình
như có cả tiếng thở dài, cô bé tính để bụng ngày hôm sau sẽ hỏi bố có
chuyện gì, nhưng bận lên lớp học, bận luyện hát, rồi bận đến đài truyền
hình. Quanh đi quẩn lại, cô bé quên béng mất.

Toàn thân cô bé ớn lạnh.

Là lỗi của mình, lẽ ra mình phải phát hiện ra trước khi mọi chuyện

phát sinh để tìm cách cứu vãn! Nhưng mình đã sống trong sự an nhàn quá
lâu, đã mụ mị như con ngốc trước mọi việc xảy ra xung quanh.

Một đêm không trăng.

Nét mặt bố đầy đau khổ, cảm giác thất bại nặng nề, “Rời công ty…

chính là thất nghiệp… bố đã thử rồi… rời công ty bố không thể tìm được
việc khác để làm…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.