NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 364

Tiếng nói rất khẽ, chuyện xưa như làn khói mỏng tan trong phòng

bệnh. Tất cả những chuyện ngày xưa hãy để cho chúng qua đi, có lẽ cô đã
sai, cũng có thể anh đã nhầm, nhưng nếu đã quên được rồi, thì hãy đừng
bao giờ nhớ lại, hãy mãi mãi lãng quên.

Âu Thần kinh ngạc.

Không, không thể nhầm được, cô ta nhất định phải quen biết anh!

Phản ứng vừa rồi của cô ấy, sắc mặt hoảng hốt của cô ấy, ánh mắt cô ấy
nhìn anh ngưng thần, năm năm trước nhất định cô ấy đã quen biết anh…

“Em lừa tôi.”

Giọng nói của anh phẫn nộ kề sát bên cô, dáng người dong dỏng của

anh khiến người ta có cảm giác bị áp bức đến ngạt thở.

Cô nhìn anh chằm chằm, như hạt sương đọng trên cánh hoa đêm, đôi

mắt màu hổ phách điềm tĩnh lặng lẽ nhìn anh.

“Sao lại phải lừa anh?”

Cô mỉm cười, nụ cười thản nhiên như không.

“Nếu như muốn lừa Thiếu gia của tập đoàn Âu Thị, có lẽ phải nên lừa

rằng năm năm trước tôi quen anh, anh đã yêu tôi, tôi đã yêu anh… đáng
tiếc, tôi không quen anh.”

Để mãi mãi quên đi thôi, quên đi việc cô đã làm tổn thương anh,

không nên nhắc lại để Âu Thần phải nhớ đến những ký ức đau khổ. Mà cô
của ngày hôm nay, cũng nhất quyết sẽ không tái hiện một Hạ Mạt ngày xưa
chỉ có thể dựa vào anh mà tồn tại, cô muốn đạt được tất cả bằng chính hai
bàn tay mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.