NÀNG TIÊN CÁ BONG BÓNG - Trang 427

Chàng hoàng tử đặt nụ hôn lên đôi môi cô, dịu dàng tinh tế, người cô

run nhè nhẹ, bờ môi cũng run run.

Gió dịu dàng miên man thổi tới.

Chàng hoàng tử nhìn cô đằm thắm, trong đôi mắt ánh sao của biển

xanh, hai người hôn nhau say đắm, nụ hôn như bất tận, chàng ôm chặt cô,
cô kiễng chân lên, hai tay vòng ôm cổ chàng.

Hai người hôn nhau mãi như vậy.

Là tình yêu vĩnh viễn không gì phân ly được.

Ánh đèn tụ quang cực mạnh, ánh sáng vàng nhấp nháy.

Chàng hoàng tử và cô cùng trong câu chuyện cổ tích đẹp nhất đang

ghì chặt lấy nhau, nụ hôn ngọt ngào nhất, đẹp đẽ nhất, mộng ảo nhất khiến
người ta ngạt thở.

Bóng Âu Thần lạnh lẽo, cứng ngắc đổ trên măt boong thuyền.

Đó chẳng qua chỉ là đang quay phim, trước lúc tới đây, Âu Thần đã tự

dặn đi dặn lại mình, anh cũng đã tưởng tượng khả năng xuất hiện tình
huống này, đã tự ra lệnh cho mình không được nghĩ tới cô nữa, coi cô là
người không quen, là người xa lạ không có gì ràng buộc trong cuộc đời
mình.

Nhưng mà…

Thời khắc đó, khi Lạc Hi đặt nụ hôn lên bờ môi cô, Âu Thần như bị vò

xé, bị vứt vào nơi âm u đen tối vô tận, những tia sáng chói mắt chớp giật
trước mặt, làm lạnh buốt cả xương tủy, trong đau đớn đến ngạt thở, anh lại
hoảng hốt nhìn cô như hôm nao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.