rồi đưa ra đề nghị:
- Tao không tính lãi nhưng mày phải nhượng lại đất cho tao.
- Không. Mày đừng bao giờ nói đến việc đó nữa. - Nó trầm ngâm một
lúc rồi nói:
- Thôi được. Nhưng tao chỉ yêu cầu một việc rất nhỏ là bao bì do tao
cung cấp. Nhãn hiệu phải là "Made in China".
Tôi chợt nhớ đến cái hiệu thuốc Bắc nhà Khách Khền năm xưa. Chữa
bệnh bằng thuốc Nam, lại phải mang ơn thuốc Bắc. Bạn bè thì bạn bè,
không để cho nó áp đặt lối chơi. Tôi đáp:
- Mày muốn đầu tư để cùng hưởng lợi nhưng bao bì phải bằng gốm sứ
Bát Tràng. Nhãn hiệu dứt khoát "Made in Vietnam".
Thằng Khền đứng phắt dậy, lãnh đạm bảo tôi:
- Tao với mày không có duyên bạn bè. - Rồi nó giục vợ con thu xếp
hành lý đi ngay lập tức.
*
Năm ngoái tôi đi dự hội chợ triển lãm hàng bách hóa tiêu dùng
(Variety Merchandise Shows) tại Orlando, Bang Florida. Tôi có gặp lại
thằng Khền ở đó. Nó cũng đem hàng đến hội chợ. Hai đứa lạnh nhạt bắt tay
nhau như hai người xa lạ. Tôi chợt nhớ đến câu nói của ông Thủ tướng
Anh: "Chẳng có bạn bè vĩnh viễn, chẳng có kẻ thù vĩnh viễn. Chỉ có quyền
lợi quốc gia là vĩnh viễn".