NẮNG VỠ - Trang 136

đi qua cửa còn ngó lại phía sau lưng, như sợ có ai theo dõi. Cảnh giác như
thế cũng phải, tôi nghĩ lại có vấn đề gì đây.

Tôi tráng ấm pha trà thì tổ trưởng ngăn lại:

- Thôi, không phải nước nôi gì cả. Tôi vào đề ngay đây. Gay lắm!

- Gay là gay thế nào?

- Tổ ta hưởng ứng chương trình toàn dân dùng nước sạch của thành

phố. Nhà máy nước đến khảo sát, lên kế hoạch rồi tính toán giá thành. Kinh
phí lên hơn trăm triệu, thành phố cho ba mươi triệu, phường cho hai mươi
triệu, mới được non nửa phần trăm. Mấy hôm vừa rồi họp dân lại mà không
thống nhất được khoản đóng góp. Người ở đầu nguồn thì đòi đóng ít, người
cuối nguồn không chịu nộp nhiều, có người còn bảo tôi không có tiền, tôi
cứ ăn nước giếng khoan, bẩn tôi chịu. Họp hành đến tã cả ra vẫn thế. Bác
Phải à, mấy hôm nữa thì bác về? Bác có giục họ làm nhanh nhanh lên được
không, chứ cái ông nhà nước là hay lần khân lắm! Nhờ bác về gỡ cho vụ
này không có thì gay lắm!

Tôi hỏi kỹ tình hình thì thấy ai cũng phải cả. Người đầu nguồn tất

hưởng lợi nhiều hơn, giống như người ở thành phố phải được hưởng lợi
hơn người nhà quê chứ? Nhưng người ở cuối nguồn vừa đóng nhiều tiền
mà nước lại yếu, hỏi công bằng đi chết ở đâu? Ở thành phố cái khoản nước
nôi là quan trọng lắm. Cứ ăn bẩn ở bẩn văn hóa sẽ kém đi! Mà tổ thì đang
xây dựng đời sống văn hóa. Phải có nước sạch mới hòng nâng cấp văn hóa
lên bậc nghệ thuật được! Phải không bác?

- Đúng quá đi chứ! Bác nói chí phải. Từ ngày có con người đến giờ, ăn

thì nhịn được, chứ nước không nhịn được, đã thế mà bà con nhà mình có
chịu hiểu cho đâu. Có mấy đồng bọ mà họp hành chán chê chả ai chịu góp,
lại còn đâm đơn kiện lung tung. Bác có cách gì lên phương án giúp với?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.