NẮNG VỠ - Trang 137

Tôi hứa sẽ tham mưu cho. Cũng may khi tôi mua cái nhà này đã có

sẵn máy nước, chứ không đợt này cũng phải đóng góp đây, may thế! Tôi
nhìn đồng hồ thấy trưa quá rồi, vội quáng quàng nhặt rau, cắm được nồi
cơm xong thì sư tử nhà tôi đi làm về. Chưa kịp khóa cửa thì bà Hạnh ở đầu
dãy, bà Phúc cuối khu phố ập đến. Từ trong bếp tôi nhìn qua khe cửa thấy
trên tay mỗi người cầm một tờ đơn.

- Bác Phải có nhà không?

Vợ tôi phản xạ nhanh như điện: "Báo cáo các bác hôm nay nhà em đi

họp cả ngày". Bà Hạnh nhìn qua vai vợ tôi

- Tôi vừa nhìn thấy ông tổ trưởng ở đây ra xong, cô cứ cho chúng tôi

gặp bác ấy một tý.

- Khổ quá! Em đã nói rồi, các bác còn không tin. Mà nhà em có biết

cái gì mà các bác đem đơn đến đây.

Bà Phúc mân mê tờ đơn gấp ra gấp vào, cứ tưởng bà ấy đang gấp máy

bay. Tôi nghe giọng bà ấy tha thiết lắm: "Cô ơi, chúng tôi có thời tham gia
ban chấp hành công đoàn cùng với bác ấy, cô không biết, chứ bác ấy uy tín
lắm! Chả làm mất lòng ai bao giờ. Nghe tin bác ấy về hưu sẽ tham gia cán
bộ tổ dân phố. Chúng tôi tin tưởng bác ấy, cái ông tổ trưởng chả nước non
gì mà tính tình quân phiệt cứ như phát xít Đức ấy. Thôi, nếu chú ấy không
có nhà thì đành về vậy, lúc khác tôi đến.

Hai bà vừa đi ra thì nhà tôi vội vàng khép cửa, quay vào bếp nhìn

trừng trừng như nuốt chửng tôi vào ổ bụng. Ngoài vỉa hè, hai bà đang lý sự
với nhau:

- Tôi còn lâu mới góp tiền theo cái kiểu chia đều, sao bà không mua

cái nhà đầu dãy mà ở?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.