NẮNG VỠ - Trang 16

Hai hàng bóng cao áp soi rõ những căn hộ bên đường. Tất cả đang ngon
giấc. Con đường vắng ngắt không một bóng người. Tiếng máy xe rung nhè
nhẹ. Cái gạt nước đều đều vang lên tiếng sụt sịt. Bố tôi bật radio, chỉ nghe
tiếng ò ò. Tất cả đã đi ngủ. Trong xe lạnh quá.

- Cái xe này không có sưởi à bố?

- Không. Nó chế tạo để bán sang châu Phi. Chạy vài cây số nữa máy

sẽ sưởi ấm sàn xe. Tôi đã ngồi trên con Mercedes Benz của Thi. Nó hoàn
toàn hiện đại hơn chiếc Isuzu hi lander. Tôi đã định hỏi bố xem làm thế nào
để giữ ấm cho khách vào mùa đông, nhưng kiểu gì, thế nào bố cũng sẽ trả
lời khách chọn xe chứ xe không chọn khách. Tôi ngoái người lại đằng sau
lấy từ trong túi du lịch chiếc khăn choàng. Đèn xanh đã bật, xe chạy. Ông
vẫn giữ tốc độ năm mươI kilomét trên giờ. Tôi hỏi:

- Bố chạy nhanh lên được không? Đường vắng như thế này.

Ông hoàn toàn im lặng và vẫn cho xe chạy từ từ như thế.

Tôi nhận được tin nhắn của Thông: Da k0i haf c? Di den đau rui? A dg

chai. Nh len ne (đã khởi hành chưa? đi đến đâu rồi? Anh đang chạy. Nhanh
lên nhé). Tôi trả lời: Ok. Bít rùi (Được. Biết rồi). Xe chạy qua ngã tư kế
tiếp. Đèn tín hiệu màu vàng liên tục, bố tôi hỏi:

- Con dự định đi mấy ngày?

- Cũng còn tùy bố ạ. Chúng con đi theo nhóm mà.

- Còn tuỳ... - Chữ tùy kéo dài như kẹo kéo. Bố nói tiếp: - Nhưng cũng

cần có lịch trình.

Tôi nhí nhoáy soạn tin nhắn cho Thương, lờ đi không trả lời bố, bố tôi

vẫn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.