NẮNG VỠ - Trang 19

bao giờ ngủ lại trong ngôi nhà của mình. Tôi luôn về phe với mẹ. Chúng tôi
sống theo sở thích, thoát khỏi những nguyên tắc của bố lúc nào cũng cứ
xanh xanh, đỏ đỏ, lúc nào cũng phải zin đét! Nhưng càng ngày, sự phiền
phức càng nhiều. Mẹ tôi không kham được những thách thức cuộc sống,
những chi phí ngày càng tăng. Những hóa đơn thanh toán ngày càng nhiều,
đẩy mẹ tôi vào thế nợ nần chồng chất. Nhưng nợ thế chứ nợ nữa mẹ tôi
vẫn: "Ok. Vô tư đi". Bố tôi bao giờ cũng đem phần đóng góp nuôi con đúng
ngày, bao giờ cũng đủ và không bao giờ có hơn! Sinh nhật của tôi hay nhà
có công việc gì đó bố đến tặng quà, nhưng cũng chẳng bao giờ có nhiều.
Mẹ tôi quay ra uống rượu. Mới đầu tập tọng, học đòi, sau thành thói quen.
Đôi khi mẹ rót một ít rượu vào cái ly rồi đẩy về phía tôi. Tôi lắc đầu. Mẹ
tôi cười, dốc cả ly rượu vào họng rồi nói: "Mình sống chả có xì - tốp gì cả.
Đàn bà cần có xì - tốp. Xì - tốp Thu ạ". Nhiều lần tôi bắt gặp mẹ ngồi uống
rượu một mình, giở những tấm ảnh trong cuốn album. Thấy tôi, mẹ giấu
giếm. Tôi biết mẹ đang đi tìm quá khứ. Mẹ tôi không chịu được sự khuôn
khổ nhưng thả ra còn tệ hơn. Sống một mình bà chả thu được kết quả gì.
Thời kỳ lũng đoạn của mẹ tôi đã hết! Không có ai thuê mẹ hát, thi thoảng
được đi hát phối bè là may, còn không chuyên đi minh hoạ, nhưng toàn
những minh họa ước lệ; ví dụ như người ta thuê bà đóng vai một tảng đá,
người ta trát đủ các thứ lên người rồi cũng cử động rùng rình trong một ca
khúc "Tảng đá hát". Hôm biết ý định đi chơi của tôi, bà gọi điện cho bố đến
ăn cơm rồi đưa tôi đi. Bố tôi hỏi ngày, giờ chứ không đến ăn cơm. Tôi giận
bố điên người định thuê taxi để đi nhưng mẹ tôi bảo: "Đừng". Rồi mẹ tôi cố
tình ngồi đợi ông. Có lẽ bây giờ mẹ tôi đã lặng lẽ dọn đi.

Trước hôm lên đường, kế hoạch có thay đổi một chút. Đáng lẽ chúng

tôi đi xe của Thi nhưng bố anh ấy đi công tác nên phải thuê xe của một
hãng du lịch. Chúng tôi hẹn nhau địa điểm ở chân biển báo, đầu đường cao
tốc. Lái xe đi đón ba người ở ba địa chỉ trong thành phố, chỉ có tôi phải tự
đi từ dưới tỉnh lên. Hẹn nhau đúng một giờ rưỡi đêm. Theo tính toán của
Thông và Thi thì đi đêm đường thoáng, không có cớm, sẽ chạy nhanh hơn,
đến Yên Bái ăn sáng. Chạy tiếp lên đến Sa Pa vào tầm chiều tối, đúng thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.