NẮNG VỠ - Trang 26

xưa bố đã từng ngồi như thế bao nhiêu lần. Ông cho tôi ăn cơm, cho tôi đi
ngủ rồi ngồi trầm ngâm hút thuốc đợi một người vợ hạng ba trong nghề ca
hát. Bố tôi tôn trọng mẹ tôi, bố tôi tôn trọng đam mê được cất lên thành lời
ca mà cả bản thân ông cũng thích. Bố tôi không xì - tốp nhưng đáng ra mẹ
tôi phải tự mình xì - tốp. Tôi không biết đàn ông gallant là như thế nào,
nhưng tôi chắc rằng ông mới chính là người sinh ra anh gallant. Tôi lái câu
chuyện về những điều tôi còn đang canh cánh. Tôi nói với bố lời xin lỗi lần
nữa và nhìn bố trìu mến. Tôi chưa bao giờ nhìn ông như thế. Có thể qua
ánh mắt run rẩy, yếu đuối, chất chứa biết bao nỗi niềm yêu kính, cảm phục
của tôi mà bố đã nhận ra. Hai bố con tôi nói bao nhiêu là chuyện cho đến
lúc chiếc xe Hà Nội Tourist đến lúc nào không hay. Lái xe là một thanh
niên rất trẻ, có lẽ chỉ chừng ngang tuổi tôi. Trong vòng hai giờ đồng hồ, tới
phút chót tôi bỗng nhận ra mình lớn hẳn, bằng một diện mạo khác hẳn,
vượt lên trên chính mình, đứng hẳn trên vai mình. Người ta bảo "có những
phút làm nên lịch sử." Đúng đấy! Đó chính là lúc ta giác ngộ, hay đơn giản
là tìm ra kỹ thuật cuộc sống, như một cái then cài mà phải tự mình phải
tháo nó ra. Chúng tôi vội đi, các bạn tôi cứ rối ra rối rít. Thông rất lo tôi
giận vì đến muộn. Tôi cười lên với anh ấy. Chính xác là tôi cười tôi, với
anh tôi là đứa con gái léng téng nhất trần đời. Thương thì thầm giải thích
việc các bạn đến trễ: "Cái ông trẻ này (lái xe) tức đến lồng ruột. Đèn đỏ nào
cũng dừng. Ghét thế!". Bố tôi chuyển đồ cho tôi lên xe du lịch, và hai
người trao đổi với nhau một lúc, anh tài trẻ bảo: "Đi đường rừng núi nhẽ ra
phải cưỡi con Hi lander này của chú mới đã". Tôi đứng bên cửa xe tần ngần
nhìn bố. Mọi người chào ông. Giờ tôi không muốn xa bố tôi nữa. Ông đến
bên chìa cho tôi chiếc phong bì: "Chúc đi chơi vui vẻ". Tôi cảm ơn bố và lạ
thay không còn quan tâm đến số ít và với tôi như vậy đã là quá nhiều. Bố
đẩy tôi vào trong xe. Tôi nhoài ra, nghiêm trang bảo bố:

- Con đi đúng hai ngày sẽ về! - Tôi hứa như thế mới thấy yên tâm và

ngồi xuống. Anh lái xe trẻ tuổi tươi cười chào bố tôi. Ông vỗ vỗ vào đuôi
xe như người ta vỗ vào mông con ngựa. Trong xe, mọi người hào hứng quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.