NẮNG VỠ - Trang 28

NẮNG VỠ

Lê Thanh Kỳ

www.dtv-ebook.com

Mẹ Con Nhà Chuột

Trước tết một tuần chúng tôi thu xếp phòng trọ, gói gém đồ đạc trước

khi về nghỉ. Phòng chúng tôi thuê không rộng lắm, nhưng có một cái gác
xép rất tiện. Ngay chân cầu thang có phòng vệ sinh, chỗ góc thấp nhất của
chiếu nghỉ, chủ nhà xây thành một cái kho vừa đẹp mắt, vừa gọn. Hôm ấy
khi thu dọn đồ đạc, có ít đồ dùng bếp núc, Lụa - sinh viên khoa Công nghệ
Thông tin - bắt cái Thu và tôi (Cả hai chúng tôi đều chung Khoa Báo chí)
phải quét dọn cho sạch sẽ gian kho trước khi đem đặt vào mấy thứ như bếp
gas cá nhân, rổ, rá… mà chính tay Lụa đang lau chùi cho sạch sẽ. Tôi vốn
lười, hích cùi chỏ vào sườn cái Thu ra ý bảo: "Mày đi mà quét". Thu thấy
tôi đang gói gém chăn màn, còn nó đang ngồi chơi không nên không dám tị
với tôi, cũng không dám cãi lại cái Lụa (Tôi mách cho các bạn biết: Cái
Thu còn lười hơn tôi nhiều).

Lụa xách xô rác đi đổ, Thu lẹp xẹp đôi dép kéo lê gót chân siết trên

nền nhà, hỏi tôi: "Thúy có biết cái chổi đâu không?". Tôi chưa kịp trả lời đã
nghe tiếng Lụa ngoài vỉa hè vóng vào:

- Mày tự đi mà tìm, hỏi gì nó.

Tôi rất hài lòng với mệnh lệnh của Lụa vì quả thực cũng chả biết cái

chổi nằm ở đâu nữa. Tôi đang cố sức xiết chặt cái dây buộc ba cái chăn thì
nghe tiếng Thu kêu thét lên. Tôi hốt hoảng gọi: "Thu… Thu…". Vừa chạy
từ trên gác xép xuống, đến chân cầu thang tôi nhìn thấy cái Thu đứng run
bần bật, cái mặt bầu bầu của nó trông bệch ra như một cái bắp cải. "Gì thế
Thu?". Tôi hỏi. Nó không nói gì, ra hiệu cho tôi rồi chỉ vào gian kho ấy.
Tôi tiến lại cánh cửa hầm đã mở toang, cầm lấy cái chổi mà cái Thu sợ quá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.