NẮP BIỂN - Trang 73

lặng nhìn sự quý giá của những thứ mà em từ bỏ.

Thế nhưng tôi có thể tự hào nói rằng mùa hè năm nay có tôi ở bên

Hajime vẫn còn hơn, điều đó chính là tài sản của tôi.

***

Sáng hôm sau khi thức giấc, tôi đã thấy Hajime ngồi dậy trong chăn, tay

đang cầm thứ gì đó.

Dù còn ngái ngủ nhưng tôi vẫn nhận ra, đó là những hình sinh vật kỳ lạ

tôi vẽ vào cuốn sổ ghi nhớ để bên cạnh điện thoại.

Từ thuở bé tôi đã thích vẽ các sinh vật kỳ lạ. Những sinh vật khó hiểu,

không hẳn là sinh vật biển cũng không phải sinh vật núi. Chúng có thể có
mắt hoặc không có mắt, chúng lúc thì như ngọn cỏ, khi lại giống người
ngoài hành tinh, chúng có lông mi dài, lúc lại có đuôi, vẽ những sinh vật ấy
giúp tôi giải tỏa căng thẳng.

Là con một, lại ít bạn nên ngay từ khi còn nhỏ tôi thường tha thẩn chơi

một mình. Có lẽ vì thế mà tôi đã tạo ra những người bạn ấy để chơi cùng.
Mỗi sinh vật đều có tính cách riêng, nhưng tôi không đặt tên cho chúng.
Tôi hình dung những người bạn ấy sinh sống ở vương quốc riêng của mình,
tôi chỉ thỉnh thoảng được nhòm vào thôi. Tựa như lặn xuống biển, đeo kính
bơi mà ngắm cuộc sống của những sinh vật biển vậy.

Chính vì vậy tôi quyết định không tự tiện gửi gắm tâm tư của mình vào

chúng hay nhân cách hóa. Có nghĩa là cũng giống như những sinh vật biển,
tôi chỉ vẽ lại chúng, chúng sống cuộc đời của mình.

“Hajime, em nhìn gì thế? Xấu hổ quá.” Tôi nói.
“Tuyệt quá. Em không biết diễn tả thế nào, nhưng đám trẻ này đang sống

đúng không?”

Hajime nói bằng ánh mắt rất nghiêm túc.
Người bạn thật sự là người bạn hầu như chỉ trong chốc lát đã hiểu hết

toàn bộ. Đó là một thế giới hoàn toàn nghiêm túc, không hề có gì là vờ
vĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.