NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 129

tiếp tục lên đường, theo như hắn nói, anh chàng Victor muốn chuyện trò
với đám nông dân bằng tiếng La tinh, và đến ở nhà một người làm ruộng
nhỏ nhắn. Y không làm như Goldmund đã làm trong mọi cuộc đi của cậu
mỗi khi cậu được người ta tiếp ở một trang trại hoặc trong một xóm. Cứ đi
tư nhà này, sang nhà khác, y tán gẫu với tất cả các phụ nữ xộc vào các
chuồng chăn nuôi và tỏ ra không muốn rời làng trước khi mỗi gia đình cống
nạp cho hắn một thứ quà nào đó. Y kể với nông dân các câu chuyện về
chiến tranh ở xứ Welche, hát bên bếp lửa bài vè về trận chiến đấu ở Pavie,
bày cho các bà già cách chữa bệnh thống phong và rụng răng. Hắn ra vẻ cái
gì cũng biết, nơi nào cũng đều đã đặt chân đến hắn nhét đầy các mẩu bánh
mì, các thứ trái cây trong vạt áo sơmi lụng thụng, ở dây thắt lưng.
Goldmund sững sờ nhìn hắn giao tiếp, lúc thì làm cho người ta đến phát
khiếp, khi thì nịnh nọt để lấy lòng, nói năng ba hoa khiến cho người nghe
cảm thấy chướng tai, đọc tiếng La tinh sai bét trong khi tỏ ra mình thông
thái, rồi gây ấn tượng với các tiếng lóng thô bỉ và hỗn tạp. Qua các câu
chuyện hoặc các tràng thuyết lý có vẻ bác học về thần học, hắn thường
không quên để mắt rình rập, để ý đến mỗi vẻ mặt, soi mói nhìn vào một
chiec ngăn kéo, mở một bát sữa, một khoanh bánh mì. Cậu nhìn hắn, rõ là
một kẻ mất gốc. Vô gia cư, trở nên bạc thếch dưới các trận mưa, trông thấy
nhiều và từng trải lắm, thường chịu cảnh đói khát, rét mướt, luôn phải đấu
tranh trong một cuộc sống khốn khổ, không ngớt bị uy hiếp, nên hoá ra lọc
lõi và trơ tráo. “Trãi qua lâu ngày sống lang thang, rồi cậu cũng giống như
thế sao?” Liệu rồi có ngày cậu cũng vậy sao?. Các câu hỏi ấy cứ lảng vảng
trong đầu cậu.
Ngày hôm sau, họ lại tiếp tục đi. Lần đầu tiên Goldmund nếm mùi hai
người cùng sống lang thang. Đi với nhau ba hôm, Goldmund học được của
Victor điều này điều nọ. Thói quen biến thành bản năng nhằm qui ba nhu
cầu chủ yếu của kẻ vô gia cư: Tự vệ chống lại các mối hiểm nguy có thể
gây chết người, tìm một chỗ ẩn náu ban đêm, tìm cho có thức ăn, tóm lại
Goldmund học thấm sâu các điều ấy mặc dù cậu cũng sống lần hồi trên
đường đi đã bao nhiêu năm. Có những nghệ thuật Victor đã tỏ ra là bậc
thầy: Phát hiện các dấu hiệu khó nhận ra được là mình đã đi đến gần các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.