NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 135

ông. Vậy mà các túi của ông vẫn còn đầy bánh mì, xúc xích, pho mát, cái
đồ con lợn, giá áo túi cơm! “Giữa những cơn ho sặc sụa cậu tuon ra những
lời căm giận và rủa sả ấy. Cậu nguyền rủa cái chết, cậu chiến thắng nó. Cậu
mỉa mai tên ngớ ngẩn, tên khoác lác, đã hứng lấy sự mất mạng.
Rồi qua các ý nghĩ, các cuộc độc thoại, cậu chẳng còn gì nữa để nói với anh
chàng Victor cao to và khốn khổ. Giờ đây cậu trông thấy trước mặt mình cô
bé Julie xinh đẹp, đúng là hình ảnh hôm nàng chia tay cậu vào đêm đáng
ghi nhớ ấy. Bằng hàng ngàn những từ yêu dấu, những lời chiều chuộng điên
rồ và trơ trẽn, cậu cố kích thích nàng đến với mình, chiều lòng cởi chiếc áo
sơmi, cùng chàng thụ hưởng niềm hạnh phúc thiêng liêng một tiếng đồng
hồ trước khi chết hoặc chỉ lấy một giây trước khi vỡ tung đáng thương. Với
một giọng nói van lơn mà khiêu khích, chàng thỏ thẻ với các bầu vú thon
thả căng tròn của nàng, với cái bắp vế, các lọn tóc xoã trên đôi bờ vai nàng.
Rồi vừa đi lon ton trên đôi chân đỡ đần và loạng choạng qua đám rừng khô
đầy tuyết, vừa được khích lệ bởi ý chí bùng cháy muốn sống, say sưa đau
đớn, cậu lại thì thầm, bây giờ thì chuyện trò với Narcisse, gởi gắm với anh
bạn thân thiết các ý tứ mới mẻ, sự minh triết và thái độ khinh thị của cậu.
“Narcisse, anh có sợ không? - Cậu bắt đầu- Anh không nổi da gà, không để
ý thấy gì cả sao? Vâng anh bạn tôn kính của em, thế giới này đang bị cái
chết ám, khắp nơi đang bị cái chết ám, có một bộ xương ngồi ở mỗi bờ
tường xung quanh, ẩn sau mỗi thân cây. Vì vậy, anh đừng xây tường và các
phòng ngủ, các nhà thờ riêng và các nhà thờ làm gì; nó liếc mắt nhìn qua
cửa sổ, nó cười, anh bạn ạ! Về mỗi người các anh, nó biết không hề có điều
nào khả dĩ sai xót; đang đêm, các anh nghe nó cười khẩy dưới cái cửa sổ
của các anh và đọc tên mỗi người. Các anh vẫn có thể luôn tụng các bài
thánh vịnh, thành kính đốt lên các ngọn nến trước bàn thờ, và đọc các bài
kinh chiều, sáng các anh có thể thu gom các loại cỏ trong phòng thí nghiệm
và các quyển sách cũ ở các thư viện! Anh bạn ơi, anh có nhịn ăn, bỏ giấc
ngủ không? Làm như vậy, rất tốt, cho anh! Bạn ơi! Cái chết, nó cướp đi của
bạn tất cả, cho đến các đốt xương! Chạy đi, bạn thân yêu, chạy đi; trong
cánh đồng đằng kia, cô bạn ấy đang chạy và đánh số chính xác mỗi đốt
xương của bạn, chúng sẽ tung đi bốn phương, chúng không muốn ở lại với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.