NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 14

con không hề phù hợp với các nghĩa vụ ấy nhưng đối với con đó là điều bắt
buộc.
Cả hai người ngồi yên lặng kéo dài.
- Vì sao con tin ở điều đó? - Ông già hơi ngập ngừng lên tiếng hỏi. - Ngoài
khoa học ra, có những khuynh hướng nào con cảm thấy ở mình, và chính
chúng giúp con có một niềm tin như vậy?
Narcisse đáp lại chậm rãi:
- Thưa, đó là khả năng nhận biết tự nhiên và số phận những con người.
Không phải chỉ của con, còn của những người khác. Đó là khả năng thiên
phú đã buộc con phục vụ những người khác bằng cách chi phối họ. Nếu
con không sinh ra để sống ở tu viện, hẳn con trở thành một quan toà hoặc
một chính khách.
- Có thể - vị tu viện trưởng đồng tình. - Đã có bao giờ con thử vận dụng
trong những trường hợp riêng biệt khả năng của con đi sâu vào những con
người và số phận của họ?
- Thưa, con có làm.
- Con có sẵn sàng nêu với cha một thí dụ?
- Thưa vâng.
- Tốt. Bởi lẽ cha không có khả năng đi sâu vào điều bí mật của các thầy
dòng của ta trong khi họ không hề hay biết, con có thể nói với cha những gì
con cho là con hiểu về cha Daniel, tu viện trưởng của con không?
Narcisse nhướng các hàng mi nhìn vào mắt tu vị viện trưởng.
- Kính cha, có phải đó là lệnh của cha?
- Lệnh của ta.
- Thưa cha, con nói ra không dễ gì.
- Anh bạn thầy dòng trẻ tuổi, cha cũng khó buộc con nói, vậy mà cha vẫn
làm. Con nói đi Narcisse cúi đầu, nói thầm thì:
- Kính thưa cha, những gì con biết về cha không có bao nhiêu. Con biết cha
là một nô bộc của chúa hằng thích chăn dắt đàn dê hoặc kéo chuông trong
một tu viện hoặc nghe các lời xưng tội của bà con nông dân hơn là cai quản
một tu viện lớn. Con biết là cha có một niềm âu yếm đặc biệt đối với Thánh
mẫu của Chúa, và chính với Đức Mẹ, cha thích hơn các lời cầu nguyện của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.