NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 147

nhiêu năm qua được khẳng định, chúng không hề vô bổ nữa. Con nhận biết
ngay những gì, con cần phải làm và đi đâu. Thầy Niklaus kính mến, với tất
cả lòng tha thiết, con xin thầy, hãy cho con được học việc bên thầy.
Không tỏ ra dễ mến hơn, Niklaus nghe rất chăm chú.
- Anh bạn tre, - ông nói lại -, những gì cậu vừa nói đó về nghệ thuật là
đúng. Ta ngạc nhiên với điều ấy, ta cũng lấy làm lạ là con rất trẻ, cậu đã nói
ra một cách sâu sắc đến như thế về niềm khoái cảm và nỗi đau đớn. Ta sẽ
thú vị trò chuyện với cậu chiều hôm nay về cái điều ấy trước một cốc rượu
vang. Nhưng cậu biết đó, trò chuyện với nhau thú vị và thông tuệ, còn sống
và làm việc với nhau nhiều năm, là hai sự việc. Cậu ở đây trong một xưởng
mà người ta làm việc chứ ở đó người ta không chuyện trò; và điều đáng kể
nơi đây không phải là cái ý nghĩa của mỗi người có được và diễn đạt mà
chỉ là những gì mỗi người có thể sáng tạo bằng hai bàn tay mình. Con có vẻ
có thái độ đúng đắn trong cách nhìn sự vật, cho nên ta không muốn bảo con
ra khỏi cửa một cách giản đơn. Ta sẽ xem con có khả năng làm được gì.
con đã từng nặn đất sét hoặc sáp chưa?
Goldmund nhớ lại ngay một ước mơ từ lâu có lần cậu đã nghĩ đến: Bằng
đất sét, tạo hình những gương nho nhỏ, chúng sẽ đứng thẳng và trở nên
khổng lồ. Thế nhưng cậu không nói và đáp là cậu chưa hề có dịp làm thử.
- Được vậy thì cậu hãy vẽ một cái gì đi. Có bàn đây, giấy và chì than, cậu
ngồi xuống và vẽ đi. Cứ tuỳ ýsử dụng thì giờ cậu có thể ngồi đến trưa hoặc
thậm chí đến chiều hôm nay. Có lẽ bây giờ ta có thể thấy cậu làm được cái
gì đó nên thân. Vậy đó. Bây giờ đã nói nhiều rồi, ta đi làm việc của ta, cậu
làm việc của cậu.
Goldmund ngồi xuống chiếc ghế thầy Niklaus chỉ cho cậu chiếc bàn. Cậu
không vội vã bắt tay vào công việc. Như một học sinh có tính rụt rè, điềm
tĩnh, cậu bắt đầu bằng cách chờ đợi, tò mò và âu yếm nhìn ông thầy hơi
quay lưng về phía mình tiếp tục gia công một khuôn mặt nhỏ bằng thạch
cao. Cậu chăm chú ngắm nhìn con người ấy, với cái đầu nghiêm nghị và bộ
tóc đã chuyển sang màu muối tiêu đôi bàn tay thợ thô nhám nhưng thanh
cao và đầy cảm hứng, toát ra một sức mạnh như những nguồn lực thần kỳ.
Ông không giống với những gì Goldmund đã tưởng tượng. Trông ông già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.