NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 168

- Thưa, pho tượng của con đã hoàn thành. Có thể thầy đến thăm trước khi
đi dùng bữa.
- Ta sẵn sàng đến ngay đây.
Họ cùng đi, để cánh cửa mở rộng cho có thêm nhiều ánh nắng. Đã lâu lắm
Niklaus không nhìn pho tượng, để cho Goldmund yên tĩnh làm việc. Nay
thầy lặng lẽ nhìn vị thánh tông đồ, nét mặt khép kín của thầy sáng dần.
Goldmund thấy niềm vui hiện trong đôi mắt màu xanh trang nghiêm của
thầy.
- Công việc làm tốt, xuất sắc - Thầy nói - Đây là kiệt tác của cậu với tay
nghề thợ bạn. Thời kỳ học việc của cậu đã kết thúc. Ta sẽ đưa ra cho người
trong phường hội xem và hỏi ý kiến để họ trao cho cậu về tác phẩm này
chiếc giấy chứng chỉ chức giáo viên. Cậu xứng đáng với danh hiệu ấy.
Goldmund không để ý mấy đến phường hội, nhưng cậu biết phải với một
thái độ như thế nào thầy mới trao cho cậu những lời như vậy và cậu lấy làm
sung sướng về điều đó.
Một lần nữa đi chầm chậm quanh pho tượng Thánh Jean, thầy nói với một
hơi thở ra:
- Vị tông đồ này tràn ngập lòng mộ đạo và vẻ sáng suốt. Trông trang
nghiêm nhưng thấm đượm niềm hạnh phúc và sự bằng an. Người ta cảm
giác pho tượng này được làm ra bởi một con người mang trái tim tràn đầy
ánh sáng và sự thanh thản.
Goldmund mỉm cười:
- Thầy biết không phải bản thân con mà con đã thể hiện trong pho tượng
này anh bạn thân thiết nhất của con. Chính anh bạn con đã phủ lên bộ mặt
này làn ánh sáng và sự bình an, chứ không phải con. Nói cho đúng ra,
không phải con đã làm nên pho tượng mà chính anh bạn con đã đặt hình
ảnh ấy vào trong tâm hồn con.
- Có thể như vậy - Thầy nói. - Sự ra đời của một tác phẩm thế này là một
điều bí ẩn. Ta không quá ư khiêm tốn đâu, nhưng ta phải nói rằng ta đã làm
ra nhiều công trình chỉ đứng đằng sau tác phẩm của cậu, không phải về
phương diện nghệ thuật và nghề nghiệp, mà là tính hiện thực. Nhưng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.