NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 181

con mắt e dè vào buổi sáng bị đuổi chạy qua bãi cỏ xám và ẩm ướt! Nơi
dây, ở thành phố, ở nhà những con người sống tĩnh tại, tất cả đều dễ dàng
và chẳng đắt giá mấy, thậm chí tình yêu cũng vậy. Bỗng nhiên cậu chán
ngấy những thứ đó, cậu nhổ toẹt lên đó. Cuộc sống ở đây đã mất ý nghĩa
của nó, một khúc xương không còn tủy. Điều ấy đẹp, điều ấy có một lý do
tồn tại chừng nào thầy Niklaus còn là tấm gương cho cậu, Lisbeth là một
công chúa; điều đó còn có thể chịu nổi chừng nào cậu còn làm việc với pho
tượng của mình về Thánh Jean. Bây giờ thì hết, mùi hương đã bay tản, đóa
hoa nhỏ tàn tạ. Niềm xúc cảm về tình trạng bất ổn của các sự vật vốn
thường dày vò cậu và có thể làm cho cậu say đắm sâu sắc nay mang cậu đi
trong làn sóng mạnh mẽ của nó. Tất cả đều úa tàn, bất cứ niềm vui nào
cũng cạn kiệt, chỉ còn lại những đốt xương và bụi bặm. Tuy nhiên vẫn tồn
tại một sự vật: Bà mẹ Vĩnh cửu, già như thế gian và mãi mãi trẻ trung, với
nụ cười tình của Bà, u buồn và độc ác. Trong đôi khoảnh khắc cậu lại trông
thấy Bà khổng lồ, các tinh tú cài lên mái tóc, ngồi mơ màng bên bờ nhân
thế; với một cử chỉ lơ đễnh, Bà đưa tay hái hết đóa hoa này đến đóa hoa
khác, hết cuộc sống này đến cuộc sống khác, để cho chúng từ từ rơi xuống
không gian vô tận.
Những ngày ấy, Goldmund nhìn lại một đoạn đời tàn úa của mình trở nên
tái xám ở phía sau, cậu lang thang qua vùng đất quen thuộc trong tâm trạng
vĩnh biệt với niềm say sưa u ẩn, trong khi đó thầy Niklaus bỏ nhiều công
sức để bảo đảm tương lai của cậu, nhằm giữ chân, mãi ổn định lại cuộc
sống của con người ấy không tìm được sự yên tĩnh. Ông thuyết phục
phường hội trao cho cậu giấy chứng chỉ chức giáo viên và trù tính cột cậu
lâu dài với mình không phải như một người thợ mà như một thành viên liên
kết, bàn với cậu và cùng thực hiện mọi đơn đặt hàng lớn, và chia phần cho
cậu những gì các tác phẩm ấy đem lại. Có lẽ như vậy là phiêu lưu và cũng
dễ mang lại rủi ro cho Lisbeth, bởi vì đương nhiên không lâu mấy chàng
trai ấy sẽ trở thành con rể ông. Nhưng một pho tượng như của Thánh Jean
thì người thợ bạn giỏi nhất Niklaus có được cũng sẽ không bao giờ làm nổi
còn bản thân ông thì đã già, nghèo đi các ý tưởng cũng như sức sáng tạo, và
ông không muốn thấy xưởng điêu khắc nổi tiếng của mình sa sút thành một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.