NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 205

Rất bồn chồn, Robert say sưa hỏi lại từng chi tiết trong cuộc đấu ấy.
- Bạn nói sao? Gãy ở gáy ư? Quả là một chiến công rực rỡ! Goldmund, bạn
là một người quyết đấu đáng gờm!
Nhưng Goldmund không thích kể nhiều hơn. Nay cậu đã bình tĩnh lại. Rời
xa cái xác chết cậu không khỏi nghĩ đến Víctor, kẻ vô lại đáng thương và
cậu tự nhủ đã có hai người chết dưới bàn tay mình. Để đẩy Robert đi, cậu
tuyên bố:
- Bây giờ về phần anh, anh rất có thể làm gì đó. Vậy anh hãy đi nhặt cái xác
chết. Nếu đào một huyệt quá khó đối với anh thì hãy đem hắn vứt xuống hồ
nước có các đám lau sậy, hoặc chèn đất đá lên trên.
Nhưng lời đề nghị ấy liền bị gạt đi. Robert không muốn đụng đến các thây
ma. Làm sao biết được người ta chẳng mang trong người các mầm bệnh
dịch hạch.
Lene nằm ngủ trong lều. Vết cắn trên bầu vú làm cho cô đau buốt, tuy
nhiên sớm cảm thấy dễ chịu hơn, cô ngồi dậy đi nhóm lửa, nấu sữa ăn buổi
chiều. Cô cảm thấy tinh thần phấn chấn, nhưng anh bạn hối cô đi ngủ sớm.
Rất ngưỡng mộ Goldmund, nàng nghe theo như một chú cừu non. Nhưng
cậu cứ lặng lẽ và rầu rầu; Robert hiểu, biết cần để cho cậu được yên. Đã
khuya, cậu vào ổ nằm, nghiêng người trên mình Lene, lắng tai nghe, nàng
đang ngon giấc. Cậu đâm ra lo âu, nghĩ đến Victor cậu càng kinh sợ, cảm
thấy bức xúc lại phải nay đây mai đó; Cậu có ấn tượng rõ là cuộc sống vui
thú ở nhà đã kết thúc. Nhưng có một điều khiến cậu phải đặc biệt suy nghĩ.
Cậu đã bắt gặp thoáng qua cái nhìn của Lene khi cô trông thấy cậu bế xốc
cơ thể tên khốn nạn vứt ra đằng xa. Một cái nhìn kỳ lạ; cậu biết được mình
không sao quên được cái nhìn ấy: Trong đôi mắt mênh mông đầy khủng
khiếp và mừng vui của nàng, ánh lên một niềm tự hào, một chiến thắng,
một thích thú cùng chia xẻ trả thù và hành động giết người mà cậu chưa hề
trông thấy cũng như chưa bao giờ ngờ đến trong gương mặt một phụ nữ.
“Không có cái nhìn ấy, cậu nghĩ, - có lẽ một ngày nào đó mình sẽ quên bộ
mặt của Lene. Cái nhìn ấy đã khắc họa trên khuôn mặt thôn nữ trẻ trung
của nàng cái vẻ cao quí, thanh nhã và khủng khiếp, đã qua bao nhiêu tháng
điều mắt mình chẳng trông thấy thì nay bật lên ở mình điều ước vọng: “Đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.