NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 207

- Vậy thì anh phải đi với lũ quỷ! - Goldmund giận dữ thét - Tôi không còn
muốn nhìn mặt anh nữa. Lene đang chết, tôi cũng vậy, đã nhiễm bệnh rồi.
Thật ra đó là một lời nói dối, để đẩy anh bạn đi cho rảnh. Cậu đã chán ngấy
chàng Robert ấy; cho dù tốt bụng, anh ta quá hèn và quá bé nhỏ đối với
cậu, không giữ được vị trí trong những tình thế khó khăn, dưới các cơn bão
táp dường ấy của định mệnh. Robert đi biến, không trở lại nữa. Mặt trời
lên, tỏa sáng rạng rỡ.
Khi Goldmund trở lại bên Lene, cô đã ngủ. Cậu cũng ngả lưng xuống, thiếp
đi. Trong mộng, cậu thấy lại con ngựa Bless của mình hồi thơ ấu, cây dẻ
đẹp của tu viện. Có cảm giác đang ở tại những vùng đất xa xôi và hoang dã,
cậu ném một cái nhìn về phía địa đàng thời trai trẻ dịu ngọt của mình đã
mất đi; và khi thức giấc, cậu nghe thấy có những giọt lệ lăn trên má, thấm
vào bộ râu hoe vàng. Nghe Lene nói với giọng của người sắp chết, cậu
tưởng nàng gọi mình, chồm ngồi dậy; nhưng nàng không nói với ai, chỉ
thầm thì mấy từ trong cõi mơ hồ: Những lời âu yếm, các tiếng mắng mỏ,
mỉm cười một chút, rồi thở ra và khóc thổn thức, tiếp đó nguôi dần -
Goldmund đứng lên, nghiêng mình trên khuôn mặt của nàng đã biến dạng,
tò mó theo dõi các nét đang quằn quại và rối loạn thảm hại dưới hơi thở
hủy hoại của cái chết. Tự đáy lòng, cậu thủ thỉ:
- Lene thân yêu, em bé dịu hiền thương mến, em cũng muốn rời anh rồi
sao? Em chán anh rồi sao?
Cậu những muốn bỏ trốn. Ra đi, đi, cứ đi, hít thở lấy không khí ngoài trời,
làm lụng cho đến rã rời, nhìn thấy các hình ảnh mới lạ, như vậy cậu sẽ thấy
dễ chịu hơn, có lẽ vẽ làm khuây khỏa tâm tư cậu đang quá trĩu nặng. Nhưng
không thể, cậu không thể bỏ mặc cô bé này chết một mình ở nơi đây. Thỉnh
thoảng cậu đánh liều đi ra bên ngoài vài tiếng đồng hồ, hít lấy không khí
thoáng đãng. Bởi Lene không chịu uống sữa nữa, cậu dùng cả số sữa vắt
được, ngoài ra cũng chẳng có gì để ăn. Nhiều bận cậu dắt con dê cùng đi ra
ngoài cho nó gặm cỏ và vận động. Sau đó cậu lại túc trực trên đầu ổ nằm
của Lene, thủ thỉ với nàng những lời âu yếm, đôi mắt dán chặt vào khuôn
mặt nàng, quan sát một cách tuyệt vọng nhưng chăm chú từng bước hành
trình của cái chết, nàng vẫn hoàn toàn tỉnh táo, đôi khi ngủ thiếp; thức dậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.