NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 208

nàng lim dim đôi mắt dưới các hàng mi đờ đẫn không còn sức mở to. Ở
vùng mắt và mũi, từng giờ cô gái có vẻ già thêm trước tuổi. Từ chiếc cổ
còn son trẻ của nàng, nay hiện ra một gương mặt bà lão sớm tàn tạ. Không
mấy khi nàng thốt ra lời nào, chỉ gọi “Goldmund” hoặc “anh yêu”, gắng
gượng thấm lưỡi ở các làn môi sưng phồng và tái xám. Bấy giờ, cậu nhỏ
cho nàng mấy giọt nước.
Đêm hôm sau nàng qua đời. Nàng ra đi, không một lời than vãn, chỉ co giật
nhẹ rồi hơi thở ngừng bặt, và làn da khẽ rung động. Nhìn cảnh ấy, lòng cậu
se lại; cậu nghĩ đến những con cá đang giẫy chết cậu thường thấy và
thương xót cho chúng ở các chợ. Cũng giống như thế, chúng tắt lịm sau khi
quẫy nhẹ, và một rung động khẽ truyền lên làn da, cuốn theo mất vẻ tươi
sáng và sự sống của chúng. Hồi lâu cậu vẫn quì bên nàng, rồi bước ra ngoài
ngồi trên đám thạch thảo. Nghĩ đến con dê, cậu vào dắt nó ra. Sau khi quơ
ít lá cây vào mồm, con vật nằm trên nền đất. Cậu nằm xuống bên nàng, tựa
đầu vào cạnh sườn nàng, ngủ cho đến sáng. Bây giờ cậu vào trong căn lều,
nhìn qua vách ngăn một lần cuối cùng nét mặt khốn khổ của người con gái
đã qua đời. Để nàng lại đó, cậu cảm thấy ghê rợn. Đi nhặt mấy ôm củi khô,
cậu ném vào căn lều và châm lửa. Cậu không mang bất cứ vật gì, trừ viên
đá lửa. Trong chốc lát, tấm vách ngăn bằng cây đậu Kim đã khô cháy bùng
lên. Đứng ở bên ngoài, cậu nhìn khuôn mặt Lene nám lửa, cho đến khi tất
cả cháy bùng lên, các cây sươn nhà đầu tiên đổ xuống. Con dê lo sợ, nhảy
lông nhông và kêu the thé. Đập chết con vật và cắt lấy một miếng nướng ăn
để lấy sức lên đường hẳn là khôn ngoan, nhưng cậu không thể làm được.
Cậu thả con dê, nó vùng chạy trên cánh đồng. Khói từ đám cháy theo cậu
cho đến khi vào rừng. Chưa bao giờ cậu lên đường trong tình trạng tuyệt
vọng như thế.
Tuy vậy, những gì đang chờ đợi cậu còn tồi tệ hơn là cậu có thể nghĩ đến.
Bắt đầu từ các trang trại, các làng gặp đầu tiên, rồi cậu càng đi tới, tình hình
càng trầm trọng. Cả vùng, cả xứ này đều phủ dưới đám mây của sự chết
chóc, một tấm mạng khủng khiếp và lo âu làm cho các tâm hồn trở nên u
ám; và điều tồi tệ không phải chỉ có những ngôi nhà hoang vắng, chó chết
thối rữa hàng loạt, mà còn có bao nhiêu người chết không ai chôn cất, trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.