NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 212

Sau khi ngắm bức họa cuộc khiêu vũ của sự chết chóc và lại lên đường,
Goldmund cảm thấy càng cuốn hút về với thầy Niklaus và sự sáng tạo nghệ
thuật không thể cưỡng lại được. Nhưng ở đây đó, cậu phải dừng lại trước
những hình ảnh mới và kinh nghiệm mới. Thở phập phồng, cậu hít lấy
không khí tràn ngập sự chết chóc; lòng trắc ẩn và tính hiếu kỳ giữ chân cậu
lại một giờ, có khi cả một ngày. Ba hôm liền, cậu cùng đi với một thằng bé
nông dân, một đứa trẻ khóc nhè mới năm sáu tuổi đang đói lả; hằng giờ cậu
cõng nó trên lưng, khiến nó đau mỏi nhưng cậu không nỡ rời bỏ nó. Sau
cùng, cậu giao nó cho bà vợ một người bán than củi đã góa chồng đang cần
có một đứa trẻ ở bên mình. Nhiều hôm một con chó vô chủ lẽo đẽo đi theo
cậu, nó ăn trong lòng bàn tay cậu và ban đêm cậu ủ cho nó ấm áp, nhưng
rồi một sáng nó ra đi. Cậu buồn lòng về việc ấy, đã quen chuyện trò với nó,
có khi liền nửa tiếng đồng hồ gởi gắm với nó các câu chuyện lắng sâu tự
đáy lòng mình về tính tàn ác của con người, về sự tồn tại của chúa trời, về
nghệ thuật, về các bầu vú và chiếc eo của cô con gái hiệp sĩ có tên Julie mà
trước đây hồi còn trẻ tuổi cậu từng quen biết. Bởi lẽ hiển nhiên là
Goldmund có phần hơi điên loạn sau khi trải qua cuộc viễn du ở xứ sở của
cái chết, cũng như bao người khác. Chắc hẳn cậu cũng điên điên một chút,
với Rébecca, cô gái Do Thái xinh đẹp có mái tóc đen và đôi mắt nồng
nhiệt, cậu ở nán lại hai hôm.
Cậu gặp cô gái bên ngoài một hành phố nhỏ, ở vùng nông thôn bên một
đống các mẫu vụn đốt cháy đen thành than. Cô gái ngồi xổm, kêu khóc, vật
vã đánh vào mặt và kéo giật các mớ tóc tối sẫm của mình. Các mái tóc mới
đẹp làm sao; cậu mềm lòng, giành lấy hai bàn tay vung vẩy giữ trong lòng
bàn tay mình và lựa lời an ủi cô gái. Cậu nhận ra gương mặt và cơ thể nàng
cũng rất đẹp. Cô than khóc ông thân sinh của mình, theo lệnh các nhà cầm
quyền, đã bị thiêu sống cùng với mười bốn bà con Do Thái khác. Cô đã có
thể trốn đi nhưng tuyệt vọng, cố tìm về đây; cô tự trách mình đã không để
bị thiêu cùng với những người khác. Kiên nhẫn, cậu giữ chặt đôi bàn tay ấy
không ngớt giãy giụa, dịu dàng thuyết phục cô gái, có phần la rầy với giọng
đầy trắc ẩn và tinh thần bao bọc, tỏ ý muốn giúp đỡ. Cô gái yêu cầu cậu
giúp chôn cất ông bố: trong đám tro còn nóng, họ tập hợp tất cả các đốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.