NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 223

xưởng nào mở cửa nữa cho cậu để cậu có thể tận hưởng ở đó niềm khoái
cảm sáng tạo và cất khỏi tâm tư mình gánh nặng về mọi hình ảnh ấy?
Đúng, chắc chắn thế, nỗi buồn này, nỗi tuyệt vọng chua chát này rồi cũng
qua đi, một ngày nào đó sẽ chỉ còn là ký ức xa xưa đang tan biến, và cậu
không nhớ tới nó nữa. Không có gì vững bền, nỗi đau cũng vậy thôi.
Trong khi nhìn cá bơi và mải mê suy nghĩ, cậu nghe có ai kín đáo gọi tên
mình.
“Goldmund !” - Tiếng gọi nghe dè dặt. Cậu quay lại, đó là một cô gái mảnh
khảnh ốm o, có đôi mắt u buồn xinh đẹp. Cậu không biết cô ta.
- Goldmund! Anh đó ư? - Giọng nói có vẻ ngập ngừng. - Anh trở về thành
phố này từ bao giờ? Anh không nhận ra em sao? Em là Marie.
Nhưng cậu vẫn không nhớ ra. Cô ta phải nhắc lại mình là con gái người chủ
nhà trước đây cậu đã ở trọ và rằng bữa sớm cậu ra đi, cô đã nấu sữa mời
cậu ở gian nhà bếp. Nhắc lại chuyện đó, cô đỏ mặt bẽn lẽn.
Phải rồi, đúng là Marie, cô gái bé nhỏ gầy gò, chân đi cà nhắc, bấy giờ đã
quan tâm đến cậu, luôn trìu mến và dè dặt. Cậu liền nhớ lại tất cả: Cô gái
chờ đón cậu từ sớm tinh mơ, tỏ ra buồn rầu về việc cậu ra đi; nấu sữa mời
cậu ăn, cậu đã trao, và em đã nhận một nụ hôn với lòng ái mộ và ưu tư như
trong một lễ cưới. Cậu chỉ nhớ một lần rồi thôi. Hồi ấy em còn là một cô
bé. Nay em đã lớn, có đôi mắt đẹp nhưng vẫn đi khập khiễng, và có vẻ gầy.
Cậu trao bàn tay cho em, sung sướng vì dù sao trong thành phố cũng còn có
một người nhớ đến mình và vẫn giữ lòng thương mến.
Marie kéo cậu đi; cậu chỉ cưỡng lại yếu ớt. Trong căn phòng còn treo ở
tường bức họa cậu đã vẽ, còn cả chiếc cốc màu đỏ hồng ngọc để trên bệ
gần lò sưởi, cậu phải ở lại ăn sáng; người ta còn mời cậu ở lại chơi vài
hôm, vui mừng vì đã gặp lại cậu. Tại đây, cậu được biết tin về những gì đã
xảy ra ở nhà thầy. Niklaus không bị nạn dịch hạch mang đi mà chính là
nàng Lisbeth xinh đẹp đã mắc bệnh, thậm chí rất nặng, ông thân sinh kiệt
sức vì chăm sóc con gái, rồi qua đời trước khi cô lành hẳn bệnh. Nàng thoát
khỏi hiểm nghèo nhưng mất đi vẻ đẹp vốn có.
- Xưởng điêu khắc nay bỏ trống - ông chủ nhà cho biết. - Đối với một nghệ
sĩ có tài, đã sẵn ở đó một mái nhà tốt lành và khối tiền bạc. Goldmund, nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.