NARCISSE VÀ GOLDMUND - Trang 225

tình yêu và tính hung dữ của em sau cái chết của kẻ du thủ du thực. Cậu ghi
lại đúng nét mặt ấy trải qua đêm cuối cùng khi em đang lịm đi, sắp trở về
nơi cát bụi. Cậu vẽ một bé trai nông dân cậu đã trông thấy nằm chết, nắm
chặt hai bàn tay nhỏ nhắn trên ngưỡng cửa nhà bố mẹ nó. Cậu vẽ một chiếc
xe chất đầy xác người chết do ba con ngựa gầy tha thưởng kéo, theo sau có
mấy người phu tay cầm những chiếc sào dài, liếc nhìn qua các kẽ những
chiếc mũ chụp đen chỉ để hở mắt. Nhiều lần, cậu lấy lại hình ảnh Rébecca,
người con gái Do Thái dong dỏng cao với đôi mắt rầu rĩ, cái miệng hẹp và
tự hào, gương mặt bị các nỗi đau và bất bình tàn phá vẫn lộ vẻ cao ngạo và
chua chát, bóng hình trẻ trung và duyên dáng ấy lẽ ra chỉ để dâng hiến cho
tình yêu. Cậu cũng tự họa hình ảnh bản thân mình, anh chàng đi lang thang,
con người say đắm tình yêu, kẻ trốn chạy đã thoát khỏi lưỡi hái của tử thần,
người vũ công đã tham gia vào các cuộc chè chén trác táng của bọn đàn
ông khát thèm sự sống. Nghiêng mình trên tờ giấy, cậu say sưa vẽ lại
gương mặt con người sống yên ổn và kiêu kỳ của Lisbeth đúng như cậu đã
biết trước đây, bộ mặt nhăn nhó của u già Margrit, diện mạo đáng nể sợ và
thân yêu của thầy Niklaus. Nhiều lần, cậu cũng phác họa với những nét bút
thanh mảnh và mò mẫm một hình bóng phụ nữ cao lớn, Bà Mẹ của trái Đất,
ngồi với hai tay ôm bầu vú và đôi mắt u buồn trên môi thoáng hiện một nụ
cười. Trải mình với các cách nhìn, cảm nhận bàn tay mình tạo cho chúng
một hình dáng, làm chủ sự thể hiện ấy đối với cậu là một điều tốt lành vô
hạn. Trong mấy hôm, cậu vẽ tràn hết các tờ giấy Marie đã đem đến cho cậu.
Từ tờ giấy cuối cùng, cậu cắt ra một mảnh với mấy nét bút cậu khắc họa
lên đó gương mặt Marie, đôi mắt xinh đẹp của em và khuôn miệng như
muốn từ bỏ mọi sự đời. Cậu tặng em bức vẽ ấy.
Vẽ như vậy, cậu giải tỏa và làm vơi nhẹ tâm hồn mình đang trĩu nặng, cho
tuôn tràn các tâm tư không sao ngăn lại được, đã căng đến tột độ. Trong khi
vẽ, cậu không biết mình đang ở đâu, thế giới của cậu chỉ có chiếc bàn,
những tờ giấy trắng, và tối lại, thêm cây đèn. Về sau thức giấc, cậu mới ý
thức những gì đã diễn ra gần đây, phát hiện thấy nay một cuộc lữ hành mới
lại đặt ra đối với cậu là không thể nào tránh khỏi. Rồi cậu đi lang thang
trong thành phố, phân thân kỳ lạ giữa hai cảm giác, gặp lại và vĩnh biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.